Chương 5 - Người Âm Kết Duyên

“ Bà nội, ở dưới giếng có xác con Quạ chết, nội ạ.”

Cụ Doãn chống gậy đi ra, ngó xuống dưới quan sát, quả nhiên không chỉ có xác một con Quạ chế.t, mà có tới 8 xác con quạ đen nổi lập lờ trên mặt nước trong vắt còn in rõ cả hình người mỗi khi nhìn xuống.

Theo quan niệm dân gian Việt Nam, Quạ đen là loài vật gắn liền với điềm gở hoặc điềm vận hạn sắp đến. Người ta cho rằng, Quạ đen cất tiếng kêu 7 lần gần nhà ai thì nhà đó sẽ có nam giới chết, Quạ kêu 9 tiếng thì nữ giới sẽ gặp nhiều tai ương nguy hiểm.

Nghĩ đến đây, cụ Doãn chẹp lưỡi thở dài:“ Không sao đâu cháu à, một lát nữa các chú, bác hàng xóm sang đây dự đám tang, nội sẽ nhờ các bác vớt nó lên.”

Nói xong, cụ Doãn chỉ ra chỗ mấy cái chum chứa nước mưa, nói với Tường Vân:” Cháu tạm thời múc nước trong chum dùng trước đi, xong rồi dắt em vào nhà ăn sáng.”

Không đợi Tường Vân trả lời, nói xong cụ Doãn quay người đi vào nhà.

Một lúc sau, hàng xóm bắt đầu sang nhà để đợi giờ lành đưa tiễn chú Mười về nơi an nghỉ cuối cùng. Thím Mười thấy hàng xóm sang ngày một đông, càng ra vẻ tiếc thương chồng gào khóc lớn hơn. Ai đứng đó chứng kiến cảnh vợ góa con thơ quỳ gối trước linh cữu chồng, cha, cũng đều cảm thấy thương xót vô cùng cho số phận của hai mẹ con thím Mười.

Cụ Doãn không khóc tiếc thương con, dường như nước mắt cụ chảy ngược vào trong. Có ai lại muốn trông thấy cảnh người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh đi bao giờ, trong lòng cụ Doãn buồn lắm, nhưng vẫn cố giấu đi những giọt nước mắt đang thương nhớ người con trai xấu số của mình đến xé lòng.