Chương 5 - Mối Tình Online Bất Ngờ

Không ngờ lại nhận được cuộc gọi của mẹ.

Thì ra clip Giang Nhượng tỏ tình tôi bị người ta quay lại up lên Douyin.

Trong phần bình luận có người chửi tôi làm màu, giả vờ cao giá, chơi trò muốn bắt phải thả…

Mẹ sợ tôi bị netizen công kích.

Cũng sợ mấy họ hàng ghen tức vì tôi đậu đại học ngon lại lấy chuyện đó ra cười cợt.

Nên gọi dặn tôi phải lo học hành cho tử tế.

Tôi cạn lời luôn.

Tôi có làm gì sai đâu mà cũng bị mắng.

Tôi chấp nhận lời mời kết bạn WeChat của Giang Nhượng.

Gửi cho anh ta mấy tấm ảnh chụp bình luận chửi bới trên mạng.

Xả giận luôn:

【Chuyện hôm nay gây rắc rối lớn cho tôi đấy. Mong sau này đừng có tỏ tình gì nữa. Tôi có bạn trai rồi.】

Bên kia WeChat cứ hiện “đang nhập…” mãi.

Mẹ tôi lại nhắn thêm.

“Yêu đương thì được, nhưng phải biết giữ chừng mực. Mà tao nói trước, nếu ở đại học mà dính bầu thì tao với ba mày đập gãy chân mày.”

Tôi im lặng nghe xong rồi cúp máy.

Nhưng nghĩ kỹ lại…

Ý bà là yêu đương thì được, chỉ cần đừng có bầu là xong.

Cảm ơn mẹ đã “thoáng”.

Nghĩ vậy tự nhiên tâm trạng tôi lại thấy vui lên.

Nhưng để mẹ tôi đỡ lo.

Cũng để mấy người nhiều chuyện khỏi chụp lén rồi đăng chuyện yêu đương của tôi lên mạng.

Khi Cố Tư nhắn bảo mai muốn mang bữa sáng cho tôi.

Tôi từ chối.

Gửi cho cậu ấy mấy tin tức trên mạng.

Đề nghị tạm thời đừng công khai mối quan hệ.

Ở trường thì chỉ giả vờ là bạn cùng trường.

Muốn hẹn hò thì ra ngoài.

Cố Tư đồng ý.

Lúc đó tôi chỉ thấy cậu ấy thật ngoan, rất nghe lời tôi.

Cảm giác thích cậu ấy lại tăng thêm chút.

Sau này tôi mới hiểu.

Mình đã bỏ qua một chuyện rất quan trọng.

7

Từ hôm đó, Giang Nhượng không còn đến tỏ tình với tôi nữa.

Nhưng anh ta lại rất chịu khó ăn mặc đẹp trai bảnh bao, cứ như công công trống lông khoe đuôi công trước mặt tôi.

Còn tôi thì giả vờ như không thấy.

Ban ngày huấn luyện quân sự.

Tối đến thì hẹn hò với Cố Tư ở ngoài trường.

Cố Tư chắc là đã được Giang Nhượng chỉ dạy.

Kỹ năng hôn ngày càng tiến bộ.

Nhiều khi hôn tới mức làm chân tôi mềm nhũn.

Nhưng cậu ấy vẫn luôn biết chừng mực.

Không hề sờ soạng lung tung.

Cũng không gợi ý chuyện thuê phòng.

Tôi thì ngứa ngáy khó chịu quá, đành gọi điện cho Giang Nhượng.

Giang Nhượng nhiệt tình chỉ bảo:

“Bảo nó dẫn đi xem pháo hoa đi. Tối về ký túc xá đóng cửa rồi thì bắt buộc phải thuê phòng. Đến lúc đó em giả vờ sợ, kêu chỉ muốn ở chung một phòng, thế là xong luôn.”

Tôi thấy kế này hay phết.

“Cảm ơn anh nha, anh giỏi thật đấy.”

Giang Nhượng tự hào:

“Đương nhiên. Em nghĩ xem anh là ai.”

“Anh như ba như mẹ chỉ đạo từng bước cho hai đứa mày yêu nhau. Sau này cưới nhớ cho anh ngồi mâm chính nhé.”

Thật ra tôi chưa từng nghĩ tới chuyện cưới xin.

Nhưng vẫn ừ cho qua chuyện.

Huấn luyện quân sự xong thì đến Quốc khánh.

Tôi rủ Cố Tư đi xem pháo hoa.

Ai ngờ buổi tối đông nghẹt người, chen chúc đến mức nghẹt thở.

Có người chỉ mải chụp hình, chẳng thèm để ý người xung quanh.

Thế là tôi bị chen thẳng xuống sông.

Cố Tư lập tức nhảy theo cứu tôi.

Nhưng cậu ấy không biết bơi.

Mới vài giây đã chìm nghỉm.

Tôi hoảng sợ đến tái mặt.

Tôi chỉ biết bơi chứ không biết lặn.

Chẳng biết làm sao mò xuống cứu cậu ấy.

Cuống lên cầu cứu người trên bờ.

May mà có một anh tốt bụng chịu giúp.

Anh ấy lặn xuống kéo Cố Tư lên.

Cố Tư mặt tái mét, môi tím ngắt, nhìn như chết rồi.

Tôi sợ đến mức tay chân bủn rủn.

Quỳ bên cạnh nhìn anh kia ấn ngực cho Cố Tư.

Một lát sau.

Cố Tư phun ra một ngụm nước, mặt dần hồng hào lại, từ từ mở mắt.

Tôi mừng quá bật khóc nức nở.

Không kiềm được cứ khóc hoài.

Cố Tư còn ngơ ngác vài giây rồi vội nắm tay tôi:

“Đừng khóc, em không sao là tốt rồi.”

Tôi sững lại.

Càng khóc to hơn.

“Nhưng cậu suýt chết rồi! Cậu không biết bơi còn nhảy xuống làm gì.”

“Lúc đó không kịp nghĩ gì cả. Chỉ sợ em xảy ra chuyện thôi.”

Đôi mắt Cố Tư nhìn tôi, vừa chân thành vừa dịu dàng.

Tim tôi đập mạnh một cái.

Anh kia chuẩn bị đi, tôi dúi tiền cảm ơn.

Anh ấy không lấy.

Tôi với Cố Tư người ướt như chuột lột.

Đành mua đại mấy bộ đồ ở cửa tiệm gần sông rồi đi thuê khách sạn tắm rửa.

Tôi không quên mục đích của mình.

Khi Cố Tư định đặt hai phòng, tôi làm bộ sợ hãi, năn nỉ chỉ đặt một.

Cố Tư đồng ý.

Vào phòng, cậu ấy nhường tôi tắm trước.

Tôi đề nghị:

“Hay mình tắm chung đi.”

Cố Tư đứng hình, mặt đỏ như gấc.

“Tớ không vội, em cứ tắm trước đi.”

“Nhưng em muốn tắm cùng cậu.”

Tôi nắm tay Cố Tư.

Ngón tay cứ khẽ cào nhẹ trong lòng bàn tay cậu ấy như mèo con.

Cổ họng Cố Tư trượt một cái, giọng khàn đi:

“Như vậy thân mật quá… không tốt cho em.”

“Nhưng em không thấy xấu. Em muốn chúng mình càng thân càng tốt.”

Tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy.

Tim đập thình thịch.

Hít sâu một hơi rồi nói thật to:

“Em muốn ngủ với cậu.”

Cố Tư trợn tròn mắt, ngượng đến lắp bắp:

“Đêm… đêm nay luôn hả?”

“Ừ.”

“Nhưng… mình mới quen một tháng thôi, nhanh quá không?”

“Nhanh á? Người ta còn quen ngày đầu đã lên giường luôn mà.”

Cố Tư mím môi không đáp.

Trong đầu tôi bỗng nảy ra mấy câu kiểu mấy gã tồi hay nói.

“Cậu không cho em ngủ cùng… chứng tỏ cậu không yêu em.”

“Thôi chia tay đi.”

8

Cố Tư sững người, cuống lên nói:

“Anh yêu em.”

“Hồi nhỏ anh suýt chết đuối ở biển, từ đó cứ gần sông hồ là sợ.”

“Nhưng lúc em rơi xuống nước, anh không hề do dự mà nhảy xuống cứu.”

Bảo sao tối nay lúc xem pháo hoa, tôi thấy tay cậu ấy cứ run.

Thì ra không phải vì xúc động mà là vì sợ.

Tôi có chút cảm động.

“Vậy thì đồng ý với em đi mà.”

“Nhưng mà… nhanh quá làm anh không thấy an toàn.”

Hả? Tôi?

“Anh biết có nhiều người thích em. Anh cũng không chắc mình hơn họ ở điểm nào. Anh sợ em chỉ đang đùa giỡn với anh thôi.”

“Nếu em thật sự muốn ngủ với anh, em có thể đăng lên khoe bạn bè được không? Cho mọi người đều biết anh là bạn trai em.”

Nhưng mẹ tôi vừa dặn phải yêu đương kín đáo.

Làm sao dám khoe lên mạng.

Hứng thú trong tôi bị cậu ấy dội cho tắt ngúm.

Dù cũng có thể vì tôi hơi chột dạ.

Vì vốn dĩ tôi mê cậu ấy chỉ vì ngoại hình.

Tôi cũng không chắc nếu gặp người còn đẹp trai hơn, liệu tôi có đá cậu ấy không.

“Tôi không chơi đùa cậu. Nhưng nếu cậu thấy nhanh quá thì thôi vậy.”

“Tôi đi tắm đây, người lạnh quá.”

Tôi quay lưng vào phòng tắm.

Không thấy được ánh mắt Cố Tư lúc đó tràn đầy hụt hẫng.

Khi Cố Tư tắm xong bước ra, tôi đang nằm sấp trên giường chơi điện thoại.

Nhưng vừa thấy cậu ấy, mắt tôi tự động dính chặt vào người cậu ấy luôn.

Cậu ấy chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngang hông.

Lồng ngực, cơ bụng, đường V rõ nét lộ hết ra ngoài.

Tôi thật không ngờ.

Nhìn ngoài cậu ấy trông gầy gò.

Mà body lại ngon đến thế.

Dưới bụng còn có ba đường gân xanh nổi rõ.

Mạch máu nối lên ngực rắn chắc.

Rõ ràng là kiểu cực sung sức.

Tôi tự hỏi có phải hồi trước bị Giang Nhượng rèn cho “dâm” quá không.

Nghĩ linh tinh đủ thứ.

Cố Tư không hề nhận ra ánh mắt thèm thuồng của tôi.

Nghiêm túc hỏi ý kiến:

“Anh từ nhỏ quen ngủ trần. Nhưng giờ có em ở đây, ngủ trần thì bất tiện. Anh mặc mỗi quần lót được không?”

Tôi gật đầu ngay.

Cố Tư cởi khăn tắm.

Tôi vô tình liếc xuống một cái.

Sau đó lập tức hóa thân thành mèo mắc cọc.

Không trách tôi được.

Cậu ấy to thật mà.

Khóe môi Cố Tư hơi nhếch lên.

Nhưng tôi không để ý.

Cậu ấy lật chăn lên nằm xuống, cách tôi nguyên một khoảng rộng.

Nằm im như tượng rồi nhắm mắt ngủ.

Nhưng trong đầu tôi thì toàn là hình ảnh cơ bụng và “bé Cố Tư”.

Cộng thêm hơi ấm người cậu ấy phả sang, làm tôi vừa nóng vừa ngứa ngáy.

Tôi chịu không nổi nữa, lén dịch sát lại.

“Cố Tư, em có thể hôn cậu không?”

Cố Tư mở mắt, ánh mắt nghiêm túc như trai nhà lành.

“Chỉ được hôn thôi, không được làm chuyện khác.”

Trời ạ.

Cái câu này chẳng phải thường con gái nói sao?

Nhưng cậu ấy càng ngại ngùng, tôi càng thấy hưng phấn.

“Ừm.”

Tôi đáp bừa rồi lập tức hôn lên môi cậu ấy.

Trong miệng cậu ấy có mùi bạc hà nhè nhẹ.

Mát lạnh.

Cũng hơi ngọt.

Tôi không kìm được, tách răng cậu ấy ra hôn sâu hơn.

Tay cũng không ngoan, sờ soạng khắp người cậu ấy.

Cố Tư không cản.

Chắc vì phòng kín đáo, cậu ấy cũng thả lỏng hơn.

Ôm tôi lăn một vòng, đè lên trên.

Hôn tôi cuồng nhiệt.

Lúc nào đó áo choàng tắm của tôi bung ra.

Da thịt trắng bóc lộ hết.

Áp sát vào lồng ngực nóng rực và cứng cáp của cậu ấy.

Tôi run nhẹ.

Cố Tư khựng lại.

Đôi mắt đen láy sáng quắc, nhìn tôi không chớp.

Sống mũi cao vút ngay trước mặt.

Môi mỏng còn dính chút ướt át đỏ hồng.

Nhìn như yêu tinh dụ người.

Tôi ngẩng đầu định hôn tiếp.

Cậu ấy lại nghiêng đầu tránh.

Giọng khàn và mê hoặc:

“Tiểu Bảo, anh muốn công khai với mọi người.”

“Nhưng mẹ em không cho em yêu đương ồn ào.”

“Ồ.”

“Vậy thì không hôn nữa. Tắt đèn ngủ đi.”

Hả?

Cậu ấy giận rồi á?

Đọc tiếp

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)