
Mối Tình Đơn Phương Khó Nói
Anh cả tôi – người xưa nay luôn lạnh lùng lại độc miệng – bỗng nhiên có một hôm nói với tôi rằng trong lòng anh đang cất giấu một mối tình đơn phương không thể có được.
Ồ hô!Người như đại soái ca Phó Thời Hành mà cũng có người không thể yêu được á?
Tôi liền xúi giục:
“Chủ động lên anh trai,nhát cái gì!”
“Cứ lên giường trước rồi tính sau.Hôm sau cắn góc chăn xin tha là xong!”
Phó Thời Hành nhếch môi cười gian:
“Là em nói đấy nhé!”
Ai ngờ hôm sau người cắn góc chăn,mắt rưng rưng lại chính là tôi.
Một tay tôi ôm cái eo đau đến mức đứng không nổi,một tay ném cái gối về phía Phó Thời Hành:
“Phó Thời Hành!Tôi là người bày kế cho anh,vậy mà anh lại giở trò với tôi!”
Phó Thời Hành lườm tôi một cái,giọng lạnh tanh:
“Không để mỡ béo chảy ra ngoài ruộng nhà người khác.”
Tôi tức đến mức suýt nữa nhảy dựng lên cắn anh ta:
“Tôi!Là!Em!Gái!Anh!”
Phó Thời Hành vẫn giữ nguyên cái giọng dửng dưng ấy:
“Tôi đâu phải anh ruột của em.”
…
Bình luận