Ngày 21 tháng 4 năm 1986, quân khu Liêu Bắc.
Tôi vừa xách rau bước vào khu nhà tập thể thì đám chị dâu đang tán gẫu trong sân đồng loạt im bặt.
Tôi giả vờ như không thấy, chỉ khẽ mỉm cười gật đầu chào xem như đã chào hỏi.
Đi được vài bước, tiếng xì xào sau lưng lại rôm rả trở lại.
“Các chị thấy không, cô ta còn mua cả thịt nữa đấy, không biết mấy món cô ta nấu, đoàn trưởng Lục có dám ăn không?”
“Phải đó, cả ngày ở với người chết, lại chẳng biết lo toan nhà cửa, ngoài cái mặt ra thì chẳng có gì.”
“Kết hôn ba năm không con không cái, biết đâu bị thứ gì không sạch sẽ bám theo rồi cũng nên.”
Bình luận