Tôi bị mất trí nhớ, hoàn toàn không biết mình đã xuyên đến hai mươi năm sau.
Còn bị nam chính – theo như đạn mạc nói – làm rơi đồ trúng đầu. Không còn cách nào khác, nam chính đành đưa tôi về nhà anh ta.
Mỗi lần đầu đau nhói, nam chính đều lo lắng ghé sát lại xem vết thương cho tôi.
Đúng lúc đó, một người đàn ông trung niên điển trai bất ngờ xuất hiện trước cửa. Nhìn thấy cảnh tượng như thể chúng tôi đang thân mật hôn nhau, mặt ông ta lập tức sầm lại.
Ông ta tung cú đá vào nam chính: “Thằng nhóc chết tiệt, ai cho con tùy tiện phát tình nơi công cộng hả?!”
Ngay lúc này, đạn mạc trước mắt lại lướt qua:
【Không hổ danh bố nam chính, vừa trưởng thành vừa đẹp trai vừa giàu, khí chất lại mạnh mẽ! Trong khi nam chính còn ngốc nghếch bị bố dạy dỗ.】
【Giới thiệu nhân vật bố nam chính: Hai mươi năm trước, mẹ nam chính mất tích không rõ lý do. Bố nam chính đã tìm suốt hai mươi năm, đúng là kẻ si tình mà!】
【Nói mới thấy lạ, mẹ nam chính biến mất vô cớ, bố nam chính tìm khắp trời cũng không ra. Không biết tác giả có định giải thích sau này không.】
【Không đâu, kết truyện là nam chính – nữ chính nối lại tình xưa, còn bố nam chính đợi đến chết cũng không tìm được mẹ nam chính. Bà ấy từ đầu đến cuối sẽ không xuất hiện nữa.】
Tôi không nhịn được, quay sang nhìn bố nam chính với ánh mắt đầy thương cảm.
Bình luận