Chương 13 - Lừa Bán Nữ Quỷ, Ta Quỷ Buôn Lậu Thân Phận Không Giấu Được
Sau khi tiễn chân hai thành viên của Thiên Đạo Bộ, Lâm Trần ung dung quay trở lại ghế sofa, bật kênh truyền hình yêu thích để tiếp tục thư giãn.
"Tấm tắc... Cái kịch này thật là cẩu huyết," anh vừa xem vừa bình phẩm. "Nam chính thích nữ chính, nữ chính lại yêu nam phụ, nam phụ lại tối yêu... nam chính?!" Anh khẽ nhếch môi. "Đủ biến thái! Nhưng mà, đúng kiểu ta thích!"
Đang lúc anh thoải mái tận hưởng thì một giọng nói bất ngờ vang lên từ cửa:
"Ở đây có ai không? Tôi muốn nhờ giúp đỡ."
Lâm Trần ngừng video, quay đầu nhìn về phía cửa. Một thanh niên mặc đồ thể thao màu đen bước vào, ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng.
"Ồ, khách hàng à? Mời ngồi!" Lâm Trần không giấu được vẻ hứng khởi, tay chỉ về chiếc ghế đối diện.
Thanh niên gật đầu, bước tới ngồi xuống. Anh ta hơi ngập ngừng, giọng nói lạc đi một chút: "Tôi nghĩ là... tôi đã gặp phải thứ gì đó không sạch sẽ."
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Trần sáng rực. "Được rồi, kể rõ mọi chuyện xem nào."
Thanh niên hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh rồi bắt đầu kể:
"Tôi tên là Trần Đào, sinh viên Đại học Thiên Hải. Ba ngày trước, tôi cùng mấy người bạn tổ chức một buổi chơi bút tiên trong ký túc xá..."
Câu chuyện dần dần được phơi bày. Theo lời Trần Đào, nhóm của anh ta bao gồm bốn người – hai nam, hai nữ. Vào đêm định mệnh đó, họ quyết định thử nghiệm trò bút tiên vì tò mò.
Ban đầu, nghi thức diễn ra thuận lợi. Nhưng giữa chừng, một cô gái trong nhóm vì quá sợ hãi đã bỏ dở giữa chừng và rời khỏi phòng.
"Thật ra lúc đó chẳng ai nghĩ gì nhiều," Trần Đào tiếp tục, "bọn tôi còn cười cô ấy vì nhát gan."
Nhưng chẳng ngờ, tai họa ập đến chỉ sau hai ngày. Một trong số các nam sinh trong nhóm bất ngờ nhảy lầu tự sát vào giữa đêm.
"Theo lời người chứng kiến," Trần Đào kể, giọng run rẩy, "anh ấy cả ngày hôm đó cứ thẫn thờ, phản ứng chậm chạp, sắc mặt trắng bệch như xác chết. Tối hôm ấy, đột nhiên anh ấy lao ra khỏi phòng và nhảy từ tầng năm xuống."
Câu chuyện khiến Lâm Trần không khỏi nhíu mày.
"Đáng sợ hơn là..." Trần Đào ngập ngừng. "Bọn tôi cũng bắt đầu cảm thấy bất an. Từ hôm đó, đêm nào tôi cũng gặp ác mộng, trong mơ cứ có cảm giác ai đó nhìn chằm chằm vào mình."
"Vậy sao cậu biết đến chỗ tôi?" Lâm Trần hỏi, giọng không giấu được chút tò mò.
"À... là nhờ một nữ streamer mà tôi hay theo dõi. Cô ấy livestream về các sự kiện tâm linh, và tình cờ tôi xem được đoạn video mà cô ấy nhắc tới anh."
Nghe đến đây, Lâm Trần nhếch môi cười. "Ồ, hoá ra cậu tìm tới tôi là nhờ sự nổi tiếng của cô ấy."