
Gia tộc họ Phó ở kinh thành chẳng hiểu đã đắc tội với ai, lại bị một con yêu xà quấn lấy, còn bị nguyền rủa độc địa.
Mỗi đêm, nhà họ đều có một người đàn ông bị hút cạn sinh khí mà chết.
Dù có giàu đến mấy cũng chịu không nổi cảnh này.
Họ đổ tiền như nước mời hết thầy này đến pháp sư kia, nhưng chẳng ai giúp nổi.
Ở kiếp trước, Phó Tư Yến đã dùng lời hứa “chín kiếp nhân duyên” để danh chính ngôn thuận cưới tôi – thánh nữ của nhà Hồ – vào nhà họ Phó.
Tôi không còn cách nào, đành triệu hồi cả năm nhà Hồ, Hoàng, Bạch, Liễu, Hôi – năm nhà tiên gia.
Dốc toàn lực mới miễn cưỡng tiêu diệt được con yêu xà kia.
Không ngờ rằng, ngay đêm con xà tinh bị giết, con nuôi nhà họ Phó – Thư Tiểu Triền – lại đột nhiên mất tích không dấu vết.
Chỉ còn lại một đống da rắn vương vãi tại hiện trường.
Phó Tư Yến không hỏi han gì, lập tức ra lệnh người đến lột da mặt tôi sống ngay tại chỗ.
“Cái thá gì mà thánh nữ nhà Hồ! Năm nhà các người đến một con yêu cũng không trị nổi, còn mặt mũi nào sống trên đời!”
“Tôi, Phó Tư Yến, hôm nay thề sẽ nhổ tận gốc rễ năm nhà các người, để báo thù cho Tiểu Triền!”
Hắn nói được làm được.
Hắn bỏ tiền ra thuê vô số sát thủ, truy sát toàn bộ người trong năm nhà chúng tôi khắp thế gian.
Năm đại gia tộc truyền thừa cả ngàn năm, vì tôi mà rơi vào kết cục diệt môn.
Chưa dừng lại ở đó, hắn còn biến tôi thành người sống không bằng chết.
Tìm đến hàng trăm tên ăn mày nam, thay phiên tra tấn tôi ngày đêm, cho đến khi tôi trút hơi thở cuối cùng.
Vậy mà, lúc mở mắt ra lần nữa, tôi lại quay về đúng ngày hắn cầu hôn tôi.
Đối diện với cảnh tộc trưởng nhà họ Phó quỳ gối ngoài cửa, khẩn cầu tha thiết, lần này, tôi lựa chọn đóng chặt cửa không gặp.
“Nhà Hồ chúng tôi dù có liều mạng, cũng không phải đối thủ của xà yêu. Nhà họ Phó các người nên đi tìm cao nhân khác đi.”
Bình luận