Chương 1 - Kiếp Này Tôi Không Cứu Anh Nữa
Tận mắt chứng kiến thanh mai trúc mã của mình – người đang trong cơn dục vọng mất kiểm soát – kéo con gái hiệu trưởng vào nhà vệ sinh, tôi quay người rời đi.
Chỉ vì kiếp trước tôi đã lao vào ngăn cản hành vi của anh ta,mà cuối cùng lại đẩy chính mình vào nguy hiểm.
Khi cảnh sát đến nơi, đồng phục trên người tôi đã bị xé rách tả tơi.
Hình ảnh tôi ăn mặc lôi thôi trong nhà vệ sinh bị phát tán khắp mạng xã hội.
“Gì mà nữ thần học bá lạnh lùng, chẳng qua chỉ là một con đàn bà ham muốn không được thỏa mãn!”
Tôi mang tiếng xấu khắp nơi, thậm chí còn bị đuổi học.
Để giữ gìn danh tiếng, anh ta cưới tôi về làm vợ.
Nhưng địa ngục thật sự lại bắt đầu sau khi kết hôn.
Tôi trầm cảm nặng, thần trí không ổn định, mười năm mất tám đứa con.
Bên ngoài đồn rằng tôi sống phóng túng, bị đàn ông chơi bời đến mức thân xác tàn tạ.
Ba mẹ tôi vì muốn bù đắp cho anh ta, dốc hết sức lực nâng đỡ sự nghiệp của anh ta.
Vậy mà việc đầu tiên sau khi anh ta hoàn toàn kiểm soát công ty nhà tôi,
là gán cho ba tôi tội danh phạm pháp về kinh tế.
Ba tôi bị bắt giam, tức giận đến phát bệnh rồi chết trong trại giam.
Còn mẹ tôi vì không chịu nổi cú sốc lớn, đã gặp tai nạn xe và tử vong tại chỗ.
Nhận được tin dữ, tôi đau đớn đến mức muốn chết.
Vậy mà người chồng mười năm của tôi lại ôm ấp cô bạn chuyển trường trước mặt tôi, cười lạnh:
“Con đàn bà đê tiện, nếu năm đó không phải mày chen vào, tao với Diên Diên đã ở bên nhau rồi.
Cũng không đến nỗi để ba mẹ cô ấy ép phá cái thai của tụi tao!”
Tôi nôn ra máu, chết không nhắm mắt.
Đến khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay lại ngày anh ta bị bỏ thuốc.
1
Tan học, sân trường vắng hoe.
Tôi hít lấy từng ngụm không khí trong lành,
cố trấn tĩnh lại sau cảm giác oán hận và kinh hoàng trước cái chết.
Lúc này, Lâm Diên Diên đang đưa cho Chu Dật một chai nước.
Trong đó có thuốc kích dục cực mạnh.
Kiếp trước, tôi từng vô tình nhìn thấy cô ta bỏ bột trắng lạ vào nước.
Tôi vạch trần ngay tại chỗ, nhưng thanh mai trúc mã lại không tin,
còn cố chấp uống hết chai nước ấy.
Anh ta còn hỏi tôi có phải vì ghen tị với nhan sắc của Lâm Diên Diên mà cứ luôn gây sự với cô ta?
Kiếp này, tôi không ngăn nữa.
Chu Dật cầm chai nước, vô thức quay sang nhìn tôi:
“Không lẽ đến cả uống nước em cũng muốn quản?”
“Tùy anh thôi.”
Tôi khoát tay, không mấy quan tâm.
Lâm Diên Diên thì không thể bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để công kích tôi, liền nói ngay:
“Lê Nam Phong, cậu kiểm soát Chu Dật quá rồi đấy. Cậu ấy đến cả tự do kết bạn cũng không có sao?”
Lời này vừa dứt, vài bạn học còn ở lại trong lớp đã quay sang nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ.
Gương mặt Chu Dật cũng tối sầm lại.
“Cô ta là cái thá gì chứ, chỉ là một con mọt sách thôi.”
Tôi siết chặt cây bút trên tay, ánh mắt đầy căm hận.
“Các người nói đủ chưa? Từ đầu đến cuối, tôi đã nói gì chưa?”
Chu Dật khựng lại, mặt lạnh tanh không nói gì nữa.
Lâm Diên Diên vẫn tiếp tục chia rẽ:
“Cậu đúng là không nói, nhưng sắc mặt khó coi quá. Tôi và Chu Dật chỉ nói mấy câu thôi, mà cậu đã nhăn mặt rồi.”
Nghe vậy, Chu Dật tức giận liếc tôi một cái.
Như để chọc tức tôi, anh ta uống cạn cả chai nước.
Kiếp trước tôi từng đập vỡ chai nước, anh ta chỉ kịp uống một ngụm.
Chỉ một ngụm thôi cũng đủ khiến anh ta mất hết lý trí.
Tôi không dám tưởng tượng nếu anh ta uống cả chai sẽ thành ra thế nào.
Nhưng kỳ lạ thay, tôi lại có chút mong chờ.
Thấy anh ta uống xong, vẻ mặt Lâm Diên Diên không giấu nổi sự đắc ý.
Cô ta kéo tay Chu Dật:
“Chu Dật, cậu đưa tôi về nhà nhé.”
Tất nhiên Chu Dật sẽ không từ chối.
Hai người tay trong tay rời khỏi lớp học.
Mười phút sau, lớp trưởng Lưu Bình mặt đỏ bừng bừng xông vào lớp.
Lúc đó trong lớp chỉ còn mình tôi.
Lưu Bình ấp a ấp úng, rõ ràng là đang rất khó mở lời.
“Có chuyện gì vậy? Chu Dật và Lâm Diên Diên xảy ra chuyện à?” Tôi chủ động hỏi.
Lưu Bình túm lấy tay tôi:
“Đúng, đúng vậy… là họ… họ…”
“Có chuyện gì?”
Tôi nhìn thẳng vào mắt Lưu Bình, giả vờ như chẳng biết gì.
Trước kia tôi rất tin tưởng Lưu Bình.
Cô ấy không chỉ là lớp trưởng, mà còn là bạn cùng bàn suốt ba năm cấp ba của tôi.
Tôi từng nghĩ chúng tôi là bạn thân, chuyện gì cũng có thể tâm sự.
Nhưng không ngờ sau vụ việc, cô ấy lại đạp tôi một cú đau điếng.
Cô ta nói với bên ngoài rằng tôi thầm yêu Chu Dật nên bỏ thuốc anh ta.