Chương 5 - Kết Cục Của Đích Tỷ Sau Khi Trọng Sinh
17
Trước mắt Tuyên Vương thân mặc áo trắng, tuấn mỹ xuất trần.
Nhìn vào hắn, nghĩ đến những lời Thẩm Minh Nhu vừa nói ra, ta lâm vào trầm tư.
Kiếp trước, Thái tử lợi dụng chuyện trong cung hoàng hậu có hoả hoạn, thành công giam lỏng Tuyên Vương.
Hoàng Thượng cũng bởi vì vậy mà thổ huyết, và những chuyện chính trị trọng đại đều được giao cho cho Thái tử Tạ Cẩn.
Thái tử thấy thế, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, lặng lẽ hạ dược Hoàng Thượng.
Rất nhanh Hoàng Thượng băng hà, hắn đăng cơ làm đế như toại nguyện.
Mà kiếp này, Tuyên Vương cũng không bị Hoàng Thượng chán ghét mà vứt bỏ, Thái tử cũng không thu được toàn bộ quyền lực của Hoàng đế.
Bởi vậy, vì hoàng quyền, Thái tử mới dự định tự mình đi xử lý lũ lụt, làm vẻ một chút, lấy lòng Thánh tâm.
Mà ta sở dĩ cứu Thẩm Minh Nhu, là vì tìm hiểu càng nhiều tin tức của Thái tử.
Mà nàng quả nhiên không có khiến ta thất vọng.
Nghe được thông tin mà nàng ta tiết lộ về bước tiếp theo của Thái tử, ta cùng Tuyên Vương liếc nhau, hiểu ý cười một tiếng.
Quả nhiên Tạ Cẩn, con hồ ly ngàn năm này, tâm cơ sâu như thế!
Nhưng vào buổi tối hôm đó, Thẩm Minh Nhu lại đột nhiên biến mất.
18
Biết được Thẩm Minh Nhu mất tích, trong đầu ta lại nhớ tới một người.
Đại hoàng tử.
Hôm đó trên Kim Loan điện, Tuyên Vương bị vu oan.
Ta không hiểu vì sao, Đại hoàng tử đối đích tỷ Thẩm Minh Nhu giống như cảm thấy rất hứng thú.
Hắn một mực vụng trộm liếc về phía Thẩm Minh Nhu và Thái tử, mặt mày thỉnh thoảng hiện lên vẻ tính toán.
Có thể cứu hành động cứu Thẩm Minh Nhu, ngoại trừ Tuyên Vương cùng mấy tên thị vệ, không ai biết cả.
Hắn làm sao biết Thẩm Minh Nhu được chúng ta cứu ra, nhốt ở Tuyên Vương phủ?
Chẳng lẽ...... Đại hoàng tử đã sớm giám thị Tuyên Vương phủ?
Nhớ tới Đại hoàng tử luôn bình tĩnh, lạnh lùng như vậy, dường như có mọi thứ trong tay.
Ta phát lạnh rùng mình.
Trực giác nói cho ta, hắn không có đơn giản như vậy.
Nhìn ánh đèn chập chờn, trong mắt ta lóe lên, đột nhiên có chủ ý.
Bọn hắn giấu sâu như vậy, bây giờ ta ngược lại muốn xem xem, bọn hắn còn có thể tránh bao lâu?
Lập tức, ta ghé vào tai của Tuyên Vương, lặng lẽ cùng hắn nói vài câu.
Mấy ngày sau, tin tức Tuyên Vương đột nhiên chết trong biển lửa được lan truyền nhanh chóng.
19
Ngày Tuyên Vương hạ táng, lão Hoàng đế lã chã rơi lệ.
Nhưng không may, vận xui không dừng lại.
Lúc Thái tử tiến về Giang Nam tuần tra lũ lụt, gặp cuộc bạo loạn của lưu dân địa phương, không biết tung tích.
Khi tin tức này lan truyền, bệnh của Hoàng thượng càng trở nên nặng hơn.
Nghe nói, số lần Đại hoàng tử vào cung hầu hạ càng ngày càng nhiều.
Nhưng Hoàng đế vẫn bình thản như vậy, chậm chạp không lập Đại hoàng tử Tạ Thanh làm Thái tử, thậm chí tăng cường bảo vệ của Ngự lâm quân.
Thẳng đến có một ngày, Đại hoàng tử mang theo hơn vạn tinh binh, bức vua thoái vị.
Mà vài ngày trước khi bức vua thoái vị, Đại hoàng tử Tạ Thanh đột nhiên nhận được một bức thư bí mật từ phía Đông cung.
20
Khi nhận được mật tín, ta đang cùng Tuyên Vương nướng đùi gà.
Trên núi phía sau cung điện, có một ngôi chùa là nơi Vân quý phi tu hành.
Sau khi Vân quý phi qua đời vì bệnh, ngôi chùa này trở nên càng trống vắng hơn.
Những ni cô ở trong chùa, đều là thủ hạ của Tuyên Vương.
Và với sự ẩn nhẫn của Tuyên Vương, hắn đã sớm ra lệnh cho thủ hạ đào một cái hầm ở dưới chùa.
Cho nên, khi Đại hoàng tử hoài nghi Tuyên Vương chưa chết, thời điểm hắn lục soát bên trong ngôi chùa, cũng không tìm được Tuyên Vương.
Điều này làm cho Đại hoàng tử tin rằng Tuyên vương đã chết trong biển lửa hoàn toàn.
Khoảng thời gian này, Tuyên vương điều binh bố trận, để một số ám vệ vụng trộm lẫn vào quân đội tư gia của Đại hoàng tử.
Về phía Đông cung, hắn cũng đang yên lặng giám thị nhất cử nhất động của Đại hoàng tử.
Đúng vậy, ban đầu Thái tử đã không có ý định đi tuần Giang Nam thị sát lũ lụt, là thế thân của Thái tử dịch dung.
Hôm đó sau khi đem Thẩm Minh Nhu cứu ra, chúng ta biết được tin tức này.
Cho nên chúng ta có thể khẳng định, nếu có điều gì xảy ra với Thái tử, đó nhất định là tin tức giương đông kích tây.
Bây giờ, Đại hoàng tử bức thoái vị ở ngoài sáng, trong khi Thái tử đang ẩn nấp trong bóng tối.
Nhưng ta hoàn toàn không hoảng sợ.
Bởi vì, Thái tử được cho là đã mất tích sẽ sớm lộ diện.
Và điều chúng ta cần làm là tránh xa cuộc xung đột, chờ đợi một thời điểm thích hợp.
Đêm đó, ta cùng hắn ngồi trên núi phía sau cung điện, nhìn thấy Đại hoàng tử bức vua thoái vị, thanh cung nội chiến lửa bay tán loạn.
Tuyên Vương uống vào Nữ Nhi Hồng, mặt mày hơi say.
Hắn một chén tiếp lấy một chén, kể cho tôi nghe về những ký ức cũ của hắn trong cung điện.
Trước mắt Tuyên Vương thân mặc áo trắng, tuấn mỹ xuất trần.
Nhìn vào hắn, nghĩ đến những lời Thẩm Minh Nhu vừa nói ra, ta lâm vào trầm tư.
Kiếp trước, Thái tử lợi dụng chuyện trong cung hoàng hậu có hoả hoạn, thành công giam lỏng Tuyên Vương.
Hoàng Thượng cũng bởi vì vậy mà thổ huyết, và những chuyện chính trị trọng đại đều được giao cho cho Thái tử Tạ Cẩn.
Thái tử thấy thế, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, lặng lẽ hạ dược Hoàng Thượng.
Rất nhanh Hoàng Thượng băng hà, hắn đăng cơ làm đế như toại nguyện.
Mà kiếp này, Tuyên Vương cũng không bị Hoàng Thượng chán ghét mà vứt bỏ, Thái tử cũng không thu được toàn bộ quyền lực của Hoàng đế.
Bởi vậy, vì hoàng quyền, Thái tử mới dự định tự mình đi xử lý lũ lụt, làm vẻ một chút, lấy lòng Thánh tâm.
Mà ta sở dĩ cứu Thẩm Minh Nhu, là vì tìm hiểu càng nhiều tin tức của Thái tử.
Mà nàng quả nhiên không có khiến ta thất vọng.
Nghe được thông tin mà nàng ta tiết lộ về bước tiếp theo của Thái tử, ta cùng Tuyên Vương liếc nhau, hiểu ý cười một tiếng.
Quả nhiên Tạ Cẩn, con hồ ly ngàn năm này, tâm cơ sâu như thế!
Nhưng vào buổi tối hôm đó, Thẩm Minh Nhu lại đột nhiên biến mất.
18
Biết được Thẩm Minh Nhu mất tích, trong đầu ta lại nhớ tới một người.
Đại hoàng tử.
Hôm đó trên Kim Loan điện, Tuyên Vương bị vu oan.
Ta không hiểu vì sao, Đại hoàng tử đối đích tỷ Thẩm Minh Nhu giống như cảm thấy rất hứng thú.
Hắn một mực vụng trộm liếc về phía Thẩm Minh Nhu và Thái tử, mặt mày thỉnh thoảng hiện lên vẻ tính toán.
Có thể cứu hành động cứu Thẩm Minh Nhu, ngoại trừ Tuyên Vương cùng mấy tên thị vệ, không ai biết cả.
Hắn làm sao biết Thẩm Minh Nhu được chúng ta cứu ra, nhốt ở Tuyên Vương phủ?
Chẳng lẽ...... Đại hoàng tử đã sớm giám thị Tuyên Vương phủ?
Nhớ tới Đại hoàng tử luôn bình tĩnh, lạnh lùng như vậy, dường như có mọi thứ trong tay.
Ta phát lạnh rùng mình.
Trực giác nói cho ta, hắn không có đơn giản như vậy.
Nhìn ánh đèn chập chờn, trong mắt ta lóe lên, đột nhiên có chủ ý.
Bọn hắn giấu sâu như vậy, bây giờ ta ngược lại muốn xem xem, bọn hắn còn có thể tránh bao lâu?
Lập tức, ta ghé vào tai của Tuyên Vương, lặng lẽ cùng hắn nói vài câu.
Mấy ngày sau, tin tức Tuyên Vương đột nhiên chết trong biển lửa được lan truyền nhanh chóng.
19
Ngày Tuyên Vương hạ táng, lão Hoàng đế lã chã rơi lệ.
Nhưng không may, vận xui không dừng lại.
Lúc Thái tử tiến về Giang Nam tuần tra lũ lụt, gặp cuộc bạo loạn của lưu dân địa phương, không biết tung tích.
Khi tin tức này lan truyền, bệnh của Hoàng thượng càng trở nên nặng hơn.
Nghe nói, số lần Đại hoàng tử vào cung hầu hạ càng ngày càng nhiều.
Nhưng Hoàng đế vẫn bình thản như vậy, chậm chạp không lập Đại hoàng tử Tạ Thanh làm Thái tử, thậm chí tăng cường bảo vệ của Ngự lâm quân.
Thẳng đến có một ngày, Đại hoàng tử mang theo hơn vạn tinh binh, bức vua thoái vị.
Mà vài ngày trước khi bức vua thoái vị, Đại hoàng tử Tạ Thanh đột nhiên nhận được một bức thư bí mật từ phía Đông cung.
20
Khi nhận được mật tín, ta đang cùng Tuyên Vương nướng đùi gà.
Trên núi phía sau cung điện, có một ngôi chùa là nơi Vân quý phi tu hành.
Sau khi Vân quý phi qua đời vì bệnh, ngôi chùa này trở nên càng trống vắng hơn.
Những ni cô ở trong chùa, đều là thủ hạ của Tuyên Vương.
Và với sự ẩn nhẫn của Tuyên Vương, hắn đã sớm ra lệnh cho thủ hạ đào một cái hầm ở dưới chùa.
Cho nên, khi Đại hoàng tử hoài nghi Tuyên Vương chưa chết, thời điểm hắn lục soát bên trong ngôi chùa, cũng không tìm được Tuyên Vương.
Điều này làm cho Đại hoàng tử tin rằng Tuyên vương đã chết trong biển lửa hoàn toàn.
Khoảng thời gian này, Tuyên vương điều binh bố trận, để một số ám vệ vụng trộm lẫn vào quân đội tư gia của Đại hoàng tử.
Về phía Đông cung, hắn cũng đang yên lặng giám thị nhất cử nhất động của Đại hoàng tử.
Đúng vậy, ban đầu Thái tử đã không có ý định đi tuần Giang Nam thị sát lũ lụt, là thế thân của Thái tử dịch dung.
Hôm đó sau khi đem Thẩm Minh Nhu cứu ra, chúng ta biết được tin tức này.
Cho nên chúng ta có thể khẳng định, nếu có điều gì xảy ra với Thái tử, đó nhất định là tin tức giương đông kích tây.
Bây giờ, Đại hoàng tử bức thoái vị ở ngoài sáng, trong khi Thái tử đang ẩn nấp trong bóng tối.
Nhưng ta hoàn toàn không hoảng sợ.
Bởi vì, Thái tử được cho là đã mất tích sẽ sớm lộ diện.
Và điều chúng ta cần làm là tránh xa cuộc xung đột, chờ đợi một thời điểm thích hợp.
Đêm đó, ta cùng hắn ngồi trên núi phía sau cung điện, nhìn thấy Đại hoàng tử bức vua thoái vị, thanh cung nội chiến lửa bay tán loạn.
Tuyên Vương uống vào Nữ Nhi Hồng, mặt mày hơi say.
Hắn một chén tiếp lấy một chén, kể cho tôi nghe về những ký ức cũ của hắn trong cung điện.