Chương 1 - Hợp Đồng Đẫm Máu

01.

Bất đắc dĩ, tôi đành cầm bút ký tên: Lâm Trường An.

Vừa đặt bút xuống, một vệt m.áu không biết từ đâu xuất hiện quấn quanh cổ tay tôi.

Giống như một chiếc vòng tay vừa khít.

Sau khi nghe HR nói xong, tôi bước ra khỏi văn phòng với vẻ mặt nghiêm trọng.

Ngoài sảnh chính đã chật kín người.

Sự hoảng loạn, sợ hãi, bất an hiện rõ trên từng khuôn mặt.

Tôi im lặng đứng giữa đám đông, đột nhiên một tiếng loa khàn khàn vang lên.

Bắt đầu đọc từng quy tắc làm việc kỳ quái.

[Lần này tuyển dụng 100 nhân viên, chào mừng các vị.]

[Kế đến, vui lòng chấp hành nghiêm chỉnh các quy định trong "quy tắc ứng xử của nhân viên", nếu không sẽ bị xử t.ử.]

[1. Không được trốn khỏi phạm vi công ty khi chưa được phép.]

[2. Không được phép tấn công hoặc làm hại giám khảo, đồng nghiệp dưới mọi hình thức, kể cả những người mới được tuyển cùng đợt xung quanh.]

[3. Công ty có cơ cấu tổ chức tốt, thiết lập nhiều cấp bậc, xây dựng lộ trình thăng tiến rõ ràng, mỗi đợt thăng tiến đều có quy định kiểm tra tương ứng.]

[4. Những người không đạt tiêu chuẩn trong quá trình kiểm tra sẽ ch.ết.]

[5. Nếu thành công đạt đến cấp độ K12, bạn có thể sống sót rời khỏi đây, thậm chí còn nắm quyền kiểm soát công ty.]

[Cấp bậc hiện tại của mọi người là: K2 đang trong thời gian thử việc.]

[Xin mời di chuyển lên tầng 2, tiếp nhận bài kiểm tra thăng cấp.]

02.

Sau khi thông báo xong các quy tắc, âm thanh điện tử chói tai cuối cùng cũng biến mất.

Bị nòng s.úng đen chĩa thẳng vào người, chẳng ai dám hành động lỗ mãng.

Không thể chạy trốn, không thể phản kháng.

Nếu muốn sống, chỉ có thể chấp hành luật lệ.

Trong đại sảnh, trăm người đứng nhìn nhau, không ai dám dẫn đầu bước lên tầng hai.

Suy cho cùng, nếu thất bại, thành tích không đạt chuẩn cũng sẽ mất mạng ở đây.

Bầu không khí cực kỳ căng thẳng, hơi thở ai nấy càng thêm gấp gáp, khẩn trương.

Nhân viên an ninh cầm s.úng dần mất kiên nhẫn, họ bắt đầu thúc giục chúng tôi lên tầng.

Có người cẩn thận đặt ra nghi vấn.

"Nếu tôi không muốn thăng chức thì không cần phải thi à?"

Nhưng ba giây sau, ánh mắt mong đợi của đối phương dần trở nên tuyệt vọng.

Chiếc vòng m.áu trên cổ tay đột nhiên siết chặt lại khiến anh ta vô cùng đau đớn.

Người nọ giữ chặt cánh tay, rên rỉ khóc thét thảm thiết.

Tiếng loa lạnh lùng vang lên:

[Không muốn thăng chức thì ch.ết đi.]

Lời còn chưa dứt, cổ tay người đàn ông đã nổ tung.

Má.u tuôn như suối, bắn tung tóe đến tận năm mét.

Trên cánh tay xuất hiện một lỗ thủng.

Người đàn ông sợ hãi khóc thét, vội vàng xé mảnh quần áo muốn băng bó cầm m.áu.

Nhưng nhân viên an ninh sao có thể cho đối phương cơ hội, họ lập tức đi đến, xé sạch lớp băng quần áo, tóm lấy chân anh ta, kéo đi.

Mặt đất dính đầy m.áu.

Không khí cũng tràn ngập mùi m.áu tanh gay mũi.

Nhìn cảnh tượng kinh khủng này, tôi nuốt khan, sợ hãi cực độ.

Tưởng tượng trên cổ tay mình cũng có một chiếc vòng như thế, toàn thân lại run rẩy.

Tiếng loa phát thanh có vẻ hài lòng với kết quả này, nó mỉm cười giải thích:

[Các vị thấy rồi đấy, chúng tôi không thích những nhân viên không có lòng cầu tiến.]

Lời này vừa nói ra, mọi người vội vàng chạy như điên lên tầng 2.

03.

"Chào mừng đến với bộ phận tiêu thụ. Đây khu vực bán hàng qua điện thoại, tôi là giám khảo ở đây."

Nơi này được chia thành từng khu hình vuông.

Mỗi ngăn chỉ gồm một bàn, ghế và một chiếc điện thoại cố định.

Một người ăn mặc giống quản lý đã đợi sẵn ở đây từ lâu. Vừa thấy chúng tôi xuất hiện, đối phương đã thông báo về quy định thăng chức.

"Truyền đạt thông tin là một trong những khả năng cơ bản cần thiết của bán hàng."

"Ở chỗ này, các vị chỉ cần làm hai việc."

"Thứ nhất, nhấc điện thoại, nói ra một yêu cầu, hệ thống sẽ tự động chọn ra một người để thực hiện yêu cầu đó."

"Càng nhiều người bị loại, càng có lợi cho việc thăng chức và sống sót của bản thân. Vì vậy, hãy cố gắng đưa ra những mệnh lệnh khó khăn hóc búa, tăng độ rủi ro tàn bạo lên nhiều nhất có thể, đồng thời gi.ết ch.ết người nhận và thực hiện lệnh."

"Sau khi vòng này kết thúc, vòng thứ hai sẽ bắt đầu, mọi người tiếp nhận điện thoại, lắng nghe yêu cầu chỉ định và bắt buộc phải chấp hành theo."

"Nếu không làm, hiệu suất của bạn sẽ bị coi thành không đạt tiêu chuẩn, lập tức bị loại bỏ khỏi công ty."

Từ "loại bỏ" nghe thì rất nhẹ nhàng, tưởng chừng không có chút gì ảnh hưởng, nhưng trong thâm tâm mọi người đều biết nó có ý nghĩa gì.

Những người không đạt tiêu chuẩn, sẽ ch.ết.

Theo tiếng hô, thời gian 1 phút đếm ngược chính thức bắt đầu.

Tôi nhấc điện thoại lên, lòng thoáng bối rối.

Phải nói gì?

04.

Cho dù tôi đưa ra bất cứ yêu cầu gì thì ở vòng sau, sẽ có một đồng nghiệp phải liều mạng mà thực hiện.

Vì vậy, yêu cầu đưa ra càng có tính sát thương càng tốt.

Nhưng đồng dạng, sang đến vòng hai, tôi cũng phải thực hiện yêu cầu từ người khác.

Đây chẳng khác nào một trò chơi tâm lý.

Nếu tất cả các nhân viên đều lựa chọn cách tàn bạo.

Vậy ở ngay cấp độ đầu tiên sẽ là một cuộc tàn sát đẫm m.áu.

Bản chất ích kỷ của con người sẽ được lột tả đầy đủ.

Có thể tưởng tượng, không nhiều người còn sống mà rời khỏi đây.

Nhưng nếu đưa ra yêu cầu dễ dàng, bản thân lại nhận được mệnh lệnh tước đoạt mạng sống từ người khác, vậy phải làm sao?

Giám khảo cũng không cho mọi người biết ứng viên tương ứng của họ là ai. Có thể sẽ chiếu theo một khuôn mẫu nhất định, cũng có thể hoàn toàn là ngẫu nhiên.

Điều này cũng loại bỏ khả năng lén lút liên minh, giao kèo trước.

Chỉ một phút ngắn ngủi, trăm người xa lạ khó mà hòa nhập gần gũi để đôi bên cùng có lợi.

Hơn nữa, giám khảo đã nói, loại bỏ được càng nhiều, càng có lợi cho việc thăng chức của những người còn lại.

Muốn mọi người đồng tâm hiệp lực, cùng vượt qua cửa ải khó khăn này, xem chừng là điều viển vông.

Tôi đau đầu suy nghĩ, cầm điện thoại hồi lâu vẫn chưa biết phải nói gì.

Những người ngồi cạnh đã bắt đầu hành động.

"Xin mời cắt hết móng chân của bạn đi."

"Xin mời bẻ gãy ngón tay cái của chính mình."

"Dùng sức đập đầu vào cạnh sắc của mặt bàn."

Mỗi lời nói đều khiến tôi run lên vì sợ hãi. Giữa sự dịu dàng và tàn nhẫn, dường như hầu hết mọi người đều lựa chọn vế sau.

Tôi không dám tưởng tượng, nơi này sẽ biến thành địa ngục trần gian như thế nào trong vòng thứ hai.

05.

Một phút cũng không tính là dài.

Tôi do dự quan sát một lúc, 2/3 thời gian đã trôi qua.

Chỉ còn lại 20 giây cuối cùng.

Một nửa số người ngồi trong phòng đã làm xong, đặt điện thoại xuống.

Tôi cố gắng muốn tìm ra chút manh mối hoặc giải pháp an toàn.

Nhưng lực bất tòng tâm.

Nếu muốn vượt qua cấp độ này một cách hoàn hảo, đòi hỏi phải có sự phối hợp chặt chẽ.

Ở nơi mà mọi khía cạnh đều cạnh tranh khốc liệt thế này, hầu hết mọi người đều lựa chọn tự dựng lên gai thép cho chính mình, chĩa mũi kiếm ra ngoài.

"Đây mới chỉ là cửa ải đầu tiên, mà đã phải đối mặt với nguy hiểm vậy sao?"

Tôi khẩn trương nhìn ngó xung quanh, trong đầu lóe lên vài hình ảnh.

Toà nhà này cao không thấy đỉnh. Nếu muốn sống sót, bản thân phải đạt đến cấp K12.

Thế nhưng tôi đang phải đối mặt với một tình huống gần như chắc chắn sẽ ch.ết hoặc bị thương nặng ngay từ vòng 1.

Nhìn sương mù dày đặc ngoài cửa sổ, tôi luôn cảm thấy tầng này không hề đơn giản như vậy.

Vừa tới đã bị di.ệt, đây hẳn không phải là kết quả mà "công ty" muốn?

Cố nhớ lại các quy tắc mà HR và giám khảo đưa ra, từng câu từng chữ nối tiếp đan xen trong đầu.

Đột nhiên tôi phát hiện ra một mâu thuẫn cực lớn.

Cực kỳ nguy hiểm, cực kỳ xảo quyệt.

Hai mắt tôi mở to, rùng mình tại chỗ.

Mãi đến khi âm thanh nhắc nhở "năm giây cuối cùng" vang lên, tôi mới sực tỉnh, vội vàng nhấc máy nói ra một mệnh lệnh vô cùng đơn giản.

"Hãy giơ tay trái lên một lần."

Ngay khi vừa đặt điện thoại xuống, tiếng "leng keng" giòn vang lập tức xuất hiện.

Vòng thứ nhất, kết thúc.

06.

"Rất tốt, tất cả 99 cá nhân đều được hướng dẫn thực hiện một cách trôi chảy, không ai nương tay, tôi rất hài lòng."

Giám khảo mỉm cười vỗ tay.

Tuy rằng vẻ mặt thực dịu dàng, nhưng trong mắt chúng tôi, nó lại cực kỳ tàn nhẫn và đáng sợ.

Hắn giơ tay, chỉ vào điện thoại.

"Nếu không còn ý kiến thắc mắc nào, vậy chúng ta sẽ bắt đầu vòng thứ hai."

"Các vị có muốn biết, mình sẽ nhận được yêu cầu từ người đồng nghiệp nào hay không? Sẽ phải làm những chuyện gì? Có tàn nhẫn và bạo lực không?"

"Chỉ nghĩ thôi cũng thật mong chờ."

Nói tới đây, hắn còn hưng phấn xoa tay.

"Tôi tuyên bố, vòng thứ hai chính thức bắt đầu, hãy nhanh chóng nhấc điện thoại lên, nghe theo chỉ dẫn và nghiêm túc thực hiện."

Chờ hắn nói xong, tôi hít một hơi thật sâu, đè chặt lồng ngực đang khẩn trương.

Cố gắng trấn tĩnh lại.

Nhấc điện thoại lên.

Chờ đợi sự phán định của số phận.

Tiếng "tút tút" truyền tới, phát ra từ trong điện thoại.

Sau một hồi lâu, cuối cùng tôi cũng nghe được một giọng nói rõ ràng.

Âm thanh gãy gọn, đầy khẩn trương và căng thẳng này rất quen thuộc.

Lời nói còn hơi run run: "Hãy giơ tay trái lên một lần."

Tảng đá trong lòng rốt cuộc cũng hạ xuống, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Đây rõ ràng là giọng nói của tôi.