Chương 7 - Hồ Ly Chỉ Biết Nghĩ Đến Chuyện Yêu Đương

24

Cậu ấy vẫn nhận lấy con cừu bông đó.

25

Kim Giáp Tuyết tỉnh lại.

Hắn mơ màng nghe được tất cả, khoảnh khắc vừa mở mắt đã nhào tới ôm lấy tui rồi cuộn người một vòng.

Tui bị lông hồ ly trên người hắn cọ nhột đến bật cười liên tục:

"Ngươi khoan... Khoan... Ngươi nhìn cái kia kìa."

Tui chỉ vào sáu con cáo bông đặt trên đầu giường, hoàn chỉnh, không thiếu một con.

Kim Giáp Tuyết vùi mặt vào hõm cổ tui kêu lên ưm ưm, ngẩng đầu làm nũng:

"Ngươi hôn ta một cái."

Tui hôn lên trán hắn một cái, hắn nhắm mắt vểnh vểnh đôi tai lên, cái đuôi vẫy mừng như sắp bay lên đến nơi.

Hắn quét đuôi làm rơi sạch dàn cáo lông bên giường, chóp mũi chọc thẳng vào má tui, nói:

"Không thèm mấy cái đó, chị gái chỉ được có ta thôi đó."

Tính ghen tuông dữ dội như vậy luôn, cái đồ hồ ly lụy tình này.

26

Kim Giáp Tuyết tạm thời bị đưa đi một thời gian rồi.

Vì hồ ly tinh trưởng thành có thể chuyển hóa sự yêu thương thành nguyên khí, rất dễ bị thợ săn bắt gi//ết để lấy tim và xương.

Hồ ly tinh lớn lên cùng bộ tộc của mình sẽ được học k i ế m thuật từ nhỏ, còn Kim Giáp Tuyết thì đã ở bên cạnh tui từ lúc nhỏ, cho nên không thể tự bảo vệ mình được.

Sau khi xác nhận hắn đã có thể tự sinh tồn, bộ tộc của hắn mới nhận hắn về để học kiếm thuật.

Lúc rời đi, Kim Giáp Tuyết cứ cào cửa ngó nhìn tui bằng đôi mắt long lanh, cứ như hắn sẽ òa khóc đến nơi.

Tui xoa đầu hắn, đưa con cáo bông do chính tay mình làm cho hắn.

Một tuần sau, tui vẫn chưa gặp lại hắn.

Thế nhưng mỗi ngày sau khi tan làm trở về nhà, tui đều nhìn thấy cáo lông nhỏ mà hắn làm đặt trên bệ cửa sổ.

Thậm chí sau đó tui lại thấy bắt đầu xuất hiện mấy thứ đồ tào lao.

Ví dụ như thứ thoạt nhìn rất giống đá quý, có thứ thoạt nhìn cũng giống hệt mấy loại thảo dược cực kỳ quý hiếm, còn có cả "tóc của sư phụ".

Tui dở khóc dở cười, để mấy thứ đồ đó vào trong ngăn kéo.

Sao lại có cảm giác thả một con quạ đi để mỗi ngày nó đều tha đồ mới về nhà thế này.

Mãi cho tới một tuần sau nữa, lúc tui vào cửa lại nhìn thấy Kim Giáp Tuyết đang đứng đó.

Hắn không có đuôi nữa.

Tui ngớ người, một giây sau hắn đã quay đầu chạy ùa về phía tui.

Người đã đưa hắn đi lúc trước có nói rằng luyện tập kiếm thuật ít nhất cũng phải mất một tháng, sao giờ lại quay về nhanh thế?

Tui véo cái má của hắn:

"Không phải đã nói là một tháng sao? Sao ngươi lại lén chạy về rồi?"

Hai tai hắn khẽ run lên, nói:

"Xong rồi. Sư phụ nói chỉ cần làm đuôi biến mất là đã tu luyện thành công, bây giờ thì không còn đuôi nữa rồi."

Tui có hơi tiếc nuối sờ phía sau eo hắn, cảm thấy không quen với chuyện hắn không có đuôi.

Dường như Kim Giáp Tuyết cảm nhận được sự mất mát ấy của tui, hắn nắm lấy tay tui ấn trở lại:

"Nhưng mà ta luyện thêm mấy ngày nữa, đã tu luyện được cái này nè."

Bùm một tiếng, phía sau eo hắn tỏa ra chín cái đuôi, lông xù to lớn mềm mượt, cọ sát vào người khiến tui choáng váng.

Giọng hắn nghe rất đỗi vui mừng:

"Như này thì về sau một ngày có thể làm được chín con cáo nhỏ. Còn có thể để chị gái sờ đuôi bằng hai tay luôn."

Hóa ra là có tính toán cả rồi.

27

Sau đó, tui nhận được thư từ sư phụ trong lời đồn của Kim Giáp Tuyết, trong thư sư phụ khen hắn đến mức phỗng cả lỗ mũi.

Cái gì mà "hiền tài trăm năm có một", "tu luyện được chân thân Cửu Vĩ Hồ" bla bla.

Tui không hiểu ý của ông ta, lại bê nguyên si nội dung gửi cho Tiểu Bạch.

Trong điện thoại, Tiểu Bạch cười một tiếng, nói:

"Danh tiếng của hắn đã lan truyền khắp giới hồ ly tinh từ lâu rồi, bây giờ ai cũng đều biết hắn là một kẻ lụy tình."

Tui vuốt ve hai cái đuôi trong lồng ngực, đáp:

"Hắn đã lén lút phạm phải chuyện gì à?"

Tiểu Bạch nói:

"Hồ ly tinh là yêu tinh, mà Cửu Vĩ Hồ lại có thân phận như thần tiên, dù đều là hồ ly nhưng địa vị lại không giống nhau."

Tui nghiêng đầu thoáng nhìn qua Kim Giáp Tuyết đang nghiêm túc chải đuôi, trên mặt hiện ra một hàng chữ - rõ ràng là hồ ly tinh mà.

Hơn nữa, từ sau khi hắn có chín cái đuôi, lần nào chải đuôi cũng đều lấy cái cớ rất chính đáng là "không nhớ đã chải cái đuôi nào rồi" mà nhét mấy cái vào trong tay tui.

Tiểu Bạch nói tiếp:

"Hồ ly tinh có thể tu được chân thân Cửu Vĩ Hồ đều nhờ ông bà phù độ, kết quả tên lụy tình này lại có số hưởng, hắn tu luyện được chân thân của Cửu Vĩ Hồ xong còn chạy đi hỏi sư phụ, làm ông ta tức đến mức bật cười."

"Hắn hỏi gì cơ?" Tui thắc mắc.

Tiểu Bạch nói đến cũng phì cười:

"Sư phụ hỏi hắn muốn luyện loại pháp thuật gì, tên lụy tình đó nói ta muốn đổi cái đuôi này thành 9 cái đuôi."

Sau khi tu luyện thành Cửu Vĩ Hồ, chuyện đầu tiên hắn muốn làm lại là tu chín ảnh đuôi thành chín đuôi thật, đúng là khó tin.

Theo mô tả của Tiểu Bạch thì thực ra Kim Giáp Tuyết chỉ mất một ngày để tu luyện cho cái đuôi của mình biến mất.

Sáu ngày còn lại đều tập trung tu luyện vào chín cái đuôi lớn không có tác dụng gì mấy kia.

Đuôi của Cửu Vĩ Hồ mềm mượt và to hơn đuôi của hồ ly tinh rất nhiều, tối ngủ lúc nào hắn cũng đưa tới trước mặt tui, để tôi có thể ôm lấy.

Thậm chí có đôi lúc hắn còn ghen với đuôi của chính mình, nửa đêm thì rút phắt cái đuôi ra, rồi lại tự chui vào trong lòng tui ngủ.

Tui lắc đầu.

Tui đặc biệt dổi một cái tủ khác chỉ để trưng bày cáo lông mà Kim Giáp Tuyết làm ra, trong tủ trưng đầy đủ loại cáo lông lớn nhỏ.

Sau khi hắn tu thành Cửu Vĩ Hồ, tháng nào cũng có mấy tên hồ ly tinh nào đó gửi vàng tới, hắn nhận xong lại giao toàn bộ lại cho tui.

Tui lại nhè nhẹ lắc đầu….

_FULL_