Chương 15 - Giấy Kết Hôn Giả
Phó Vân Đình kéo Đường Lân trong bộ dạng quần áo xộc xệch, tóc tai bết bẩn đến cửa sổ ly hôn của cục dân chính.
Anh đưa giấy đăng ký kết hôn, sổ hộ khẩu, chứng minh thư vào trong,“chào cô, làm ơn làm thủ tục ly hôn cho chúng tôi.”
Nhân viên hoảng hốt quay sang hỏi Đường Lân,“cô có cần giúp đỡ không?”
Đường Lân bị đánh sợ đến mất hồn, vội lắc đầu,“không cần không cần, xin xử lý ly hôn nhanh giúp tôi.”
Nhân viên làm rất nhanh nhưng Phó Vân Đình lại quên mất còn một tháng chờ ly hôn.
“Gì cơ, một tháng? Không cần chờ gì hết, tôi muốn ly hôn ngay bây giờ.”
Nhân viên kiên nhẫn giải thích đây là quy định pháp luật.
Trợ lý vội kéo cánh tay đang định đập vỡ cửa sổ của Phó Vân Đình,“tổng giám đốc, tìm được phu nhân mới là chuyện quan trọng nhất, lỡ ngài bị bắt vì gây rối thì làm sao tìm được phu nhân nữa.”
Phó Vân Đình lúc này mới buông nắm đấm đang giơ lên.
Anh phẫn nộ kéo Đường Lân vứt cho vệ sĩ phía sau,“nhốt lại tầng hầm, mỗi ngày cho ít nước và thức ăn chó, đừng để cô ta chết.”
Dứt lời quay người bỏ đi, để lại Đường Lân ngồi sụp xuống đất gào thét.
Có người quay lại cảnh này tung lên mạng, cư dân mạng lập tức mỉa mai ầm ĩ.
“Cái người đàn ông hung bạo trong video là Phó Vân Đình á? Mới mấy hôm trước tôi còn thấy anh ta tây trang giày da nhận giải thanh niên ưu tú cơ mà.”
“Vợ bỏ rồi thằng sở khanh mới tỉnh ngộ, ngược đãi tình nhân cho ai xem?”
“Tập đoàn Phó thị đức không xứng vị, cổ đông chúng ta một người một phiếu, đá Phó thị xuống vực!”
…
Tối hôm đó đã có hàng loạt cổ đông bán tháo cổ phiếu, vài khách hàng lớn đồng loạt gọi điện hủy hợp tác.
Trợ lý báo cáo tin này cho Phó Vân Đình nhưng anh lại chẳng để tâm,“tôi có thể tay trắng gây dựng tài sản tỷ đô, chút thất bại này đã là gì?”
Trợ lý rốt cuộc nói ra bí mật giúp anh thống lĩnh ngành chỉ trong vài năm.
Thì ra những khoản đầu tư lớn giúp tập đoàn Phó thị vực dậy ban đầu đều là do bố mẹ Hạ Chi Dao âm thầm rót vốn.
“Phu nhân không hề biết, nhà đầu tư luôn giấu tên, là tôi vô tình phát hiện.”
Phó Vân Đình sững sờ như hóa đá.
Anh vẫn luôn nghĩ bản thân dựa vào năng lực và sức hút cá nhân mới đưa được Phó thị từ một công ty bé tí năm nhân viên thành doanh nghiệp trăm người.
Không ngờ khoản tiền kéo Phó thị khỏi bờ vực phá sản lại đến từ bố mẹ Hạ Chi Dao.
“Phó tổng, ngài dọa phu nhân bỏ đi, Hạ thị cũng rút vốn rồi. Nếu không nghĩ cách, Phó thị tiêu đời mất.”
Phó Vân Đình như bị sét đánh ngang tai.
Đúng lúc này điện thoại anh reo lên.
Người đầu dây bên kia nói anh ta có tin về Hạ Chi Dao, mở miệng đã đòi năm trăm vạn.
Trợ lý hạ giọng,“tổng giám đốc, chúng ta hết tiền rồi.”
Nhưng Phó Vân Đình chẳng nghe lọt câu nào, trong đầu anh chỉ có Hạ Chi Dao.
“Cầm công ty đi thế chấp.”
Trợ lý còn muốn khuyên,“nhỡ đối phương là kẻ lừa đảo……”
Nhưng Phó Vân Đình đã quyết,“mất công ty cũng không quan trọng, chỉ cần A Dao chịu quay về, phá sản tôi cũng cam tâm.”
Tiền rất nhanh được chuyển vào tài khoản người kia.
Năm phút sau, một tấm ảnh rõ nét được gửi đến di động của Phó Vân Đình.
Là ảnh Hạ Chi Dao và một người đàn ông đang ăn tối cùng nhau.
Phó Vân Đình siết chặt nắm đấm, lòng ghen tuông sôi trào.
“Tra ngay cho tôi, người đàn ông đi cùng phu nhân là ai!”
Trợ lý gọi mấy cuộc điện thoại rồi quay lại báo cáo:
“Phó tổng, tra được rồi, đó là vị hôn phu trước đây của phu nhân——Chu Tự Cẩn.”
Phó Vân Đình sững người.
Chu Tự Cẩn? Là Chu gia có hậu trường đỏ đó sao?
Nghe nói tổ tiên nhiều đời phục vụ quân ngũ, đến thế hệ anh ta mới chuyển sang kinh doanh.
Bách khoa Baidu chỉ có vài dòng ngắn ngủi về Chu Tự Cẩn và Chu gia, vô cùng thần bí.
Phó Vân Đình đã sớm biết Hạ Chi Dao và Chu Tự Cẩn đính hôn từ nhỏ, nếu không phải anh nhảy vào giữa chừng, e là con của họ giờ đã biết chạy lấy đồ rồi.
“Nhưng rõ ràng A Dao trước khi rời Thương Hải đã hủy hôn với anh ta, sao lại đi ăn tối chung được?”
“Có nhầm lẫn gì không?”
Trợ lý xác nhận lần nữa,“chắc chắn là Chu thiếu gia, đã tìm vài người xác nhận.”
Phó Vân Đình bắt đầu bất an.
Nếu đối phương chỉ là kẻ vô danh, anh còn có hy vọng đoạt lại Hạ Chi Dao.
Nhưng đối phương lại là Chu gia mà hắc bạch hai giới đều không dám động vào, anh hoàn toàn không nắm chắc.
Song dù thế nào anh cũng phải thử.
Chẳng mấy chốc, trợ lý mang đến tin động trời: Chu Tự Cẩn kết hôn rồi! Hơn nữa hôn lễ diễn ra sau ba ngày.
Phó Vân Đình nghe xong bật cười to.
“Chu Tự Cẩn kết hôn rồi mà còn đi trêu chọc vợ người khác, Chu gia cũng chẳng phải gia tộc gia giáo nghiêm khắc gì.”
“Nếu lộ ra chuyện anh ta ngoại tình với vị hôn thê cũ trước đêm tân hôn, xem hắn còn mặt mũi nào dây dưa A Dao nữa!”
“Đi tìm xem vợ hắn là ai.”