Chương 6 - Đứng Tên Một Lần Trả Giá Cả Kiếp
Bốn năm đại học, ngoài giờ lên lớp tôi chỉ có đi làm thêm.
Học phí nhờ vay hỗ trợ sinh viên, còn sinh hoạt phí tôi phải tự xoay sở.
Mãi đến khi đỗ công chức, tôi mới có thể đường đường chính chính không xin họ bất kỳ đồng nào.
Vậy mà bây giờ, họ lại ngang nhiên phủ nhận tất cả cố gắng của tôi, tung tin tôi là kẻ bất hiếu, lừa đảo, bỏ trốn.
Tôi mở một video ngắn lên xem.
Mỗi bình luận phía dưới như một nhát dao đâm vào tim.
“Nếu có con gái thế này, tôi bóp chết từ trong trứng!”
“Con như vậy thà sinh ra một cục thịt còn hơn!”
…
11
Tôi bị chửi đến không còn mảnh giáp trên mạng, trong khi mẹ tôi lại tranh thủ “ăn theo bi kịch” để livestream bán hàng.
Bà dựng nên hình tượng “không cần ai tặng quà, chỉ cần ai có nhu cầu thì mua chút đồ trong livestream là được”.
Cư dân mạng thấy mẹ tôi khổ sở đến vậy mà vẫn cố gắng vươn lên, liền ào ào đặt hàng ủng hộ.
Trong phút chốc, mẹ tôi và ba tôi bị ánh sáng hư vinh trên mạng làm cho mờ mắt.
Nhưng lần thu nợ thứ hai sắp đến rồi, không biết mẹ tôi đã chuẩn bị đủ tiền chưa!
Ăn được tí ngọt từ mạng, mẹ tôi tưởng rằng cứ đăng video trước là chiếm thế thượng phong.
Bà ta chuẩn bị chu đáo, đợi khi bọn thu nợ đến nhà thì…
Liền ghi lại toàn bộ cảnh mình và ba tôi quỳ xuống van xin, đăng thẳng lên mạng để tạo áp lực ngược lại cho bên cho vay.
Tưởng có thể dùng dư luận để uy hiếp đại ca cho vay.
Nhưng đối phương đâu dễ bị điều khiển như tôi.
Mẹ tôi lần này đúng là đá phải thép rồi.
Dù lãi suất bên đó hơi cao, nhưng tất cả đều là hợp đồng vay mượn có dấu đỏ, có chữ ký rõ ràng.
Bên cho vay chẳng thèm nhiều lời, lập tức tung một phần hợp đồng có chữ ký của ba mẹ tôi cùng video giám sát cảnh hai người đích thân đến lấy tiền.
Không những vậy, họ còn thuê đội quân bình luận viên chuyên nghiệp để dẫn dắt dư luận.
Hình tượng “bậc cha mẹ đáng thương” của ba mẹ tôi coi như sụp một nửa, phần bình luận cũng chia làm hai phe rõ rệt.
Tôi tranh thủ thời cơ, đăng một đoạn video lên tài khoản mà tôi đã âm thầm chuẩn bị ngay từ sau khi trọng sinh.
Tài khoản ấy chuyên chia sẻ chuyện tôi chuyển tiền đều đặn cho ba mẹ, và những ký ức đi làm thêm cực khổ hồi đại học, xây dựng hình tượng một đứa con không được yêu thương nhưng luôn cố gắng báo đáp cha mẹ.
Tôi biết sớm muộn gì cũng sẽ có lúc cần đến nó — và bây giờ chính là thời cơ vàng.
Video của tôi không lộ mặt, hậu cảnh chỉ là một bức tường trắng đơn giản để tránh lộ vị trí.
Tôi kể lại việc chị tôi vay nợ, và ba mẹ muốn tôi gánh thay toàn bộ.
Tôi còn đính kèm đoạn ghi âm cuộc trò chuyện hôm đó để làm bằng chứng.
Cuối video, tôi giải thích:
“Hồi đó, ba mẹ không cho tôi học đại học. Tôi phải cam đoan tự lo mọi chi phí, và hứa sau khi đi làm sẽ gửi hết tiền về, ba mẹ mới miễn cưỡng đồng ý.”
Phía dưới tôi đính kèm ảnh chụp:
— học bổng và vay vốn sinh viên trong 4 năm đại học,
— hóa đơn đi làm thêm,
— ảnh sao kê các khoản tiền tôi gửi đều đặn cho ba mẹ sau khi đi làm.
12
Video của tôi ban đầu đăng lên không tạo được sóng gió.
Hai ngày nay, dân mạng vẫn còn mải hóng vụ ba mẹ tôi đấu đá với đại ca cho vay, ai cũng ngán ngẩm rồi.
Cho đến khi một tài khoản lớn (KOL) vô tình xem được video tôi.
Cô ấy nhắn tin xin xác thực rồi, phẫn nộ đến mức lập tức đăng lại video tôi lên trang cá nhân.
Bản thân cô ấy cũng từng là nạn nhân trong gia đình trọng nam khinh nữ, nhưng đã nỗ lực tự cứu bản thân, vượt qua quá khứ.
Cô ấy muốn giúp nhiều người khác thoát khỏi gông xiềng gia đình độc hại.
Nhờ bài đăng của cô ấy, video của tôi nhanh chóng được lan truyền.
Ngày càng nhiều người biết được sự thật.
Cư dân mạng cũng lật lại những nội dung tôi từng chia sẻ về quá khứ, bắt đầu đổi chiều dư luận.
Cả một làn sóng phẫn nộ quay đầu tấn công ba mẹ tôi và chị tôi.
“Thì ra trên đời thật sự có ba mẹ không thương nổi con mình!”
“Chị gái gì mà độc ác, hút máu em ruột đến giọt cuối cùng!”
Giờ thì chị tôi và ba mẹ tôi như bị treo trên lửa nướng.