Chương 9 - Sự hiểu lầm và xa cách - Đúng Lúc Gặp Được Người

09

Ta nghĩ rằng nếu mình chủ động nhắc đến chuyện kết hôn, Tạ Cửu sẽ vui vẻ.

Nhưng không ngờ, sau khi ta vừa dứt lời, hắn ngẩn tò te.

Nụ cười trên mặt hắn nhạt dần.

“Nàng, nàng không hề mất trí nhớ?”

Ta không trả lời, chậm rãi lắc đầu.

Mắt hắn hơi nhíu lại, bỗng nhiên lại cười.

Rõ ràng là đang cười nhưng giọng nói lại run rẩy không thôi.

“Nếu nàng không mất trí nhớ, vì sao ba năm qua không vạch trần ta? Còn phối hợp diễn với ta đóng một vở kịch phu thê lâu như vậy? Giờ còn tình nguyện kết hôn với ta?”

“Là bởi vì ta cứu nàng, nên nàng…..muốn báo ơn ta sao?”

Hắn dừng một chút, không biết hắn nghĩ gì, ánh mắt lóe lên tia đau lòng rồi nhanh chóng biến mất.

Trong nháy mắt, gương mặt lạnh đi vài phần nhưng nụ cười lại càng thêm đậm hơn.

“A Ngọc, nàng không cần phải làm như thế. Nếu chỉ đơn giản là cảm kích, hoặc là bởi vì sự xuất hiện của Thẩm Vấn An ngày hôm nay, hoặc vì nguyên do nào khác, ta…..ta tình nguyện đối xử với nàng như vậy…”

Hắn nói năng lộn xộn, ta có chút khó hiểu.

Ngơ ngác một lúc, chờ khi hoàn hồn lại, muốn lựa lời giải thích cho hắn hiểu.

Nhưng Tạ Cửu vội vã bỏ đi sau khi để lại một câu:

“Không nói nữa, ta quên mất hôm nay là tiệc đầy tháng con thứ nhà Lý Tam Lang, ta phải tới đó dự tiệc.”

Nhìn hắn vội vàng rời đi, mặc dù ta lớn giọng gọi tên phía sau nhưng hắn vẫn bỏ đi. Trong lòng ta không khỏi đau lòng.

Tạ Cửu, đúng là một tên ngốc.

Đến cả tìm một cái cớ cũng dở.

Rõ ràng tiệc đầy tháng đó nhà Lý Tam Lang đã xong từ ngày hôm qua.

Chính là ta với hắn cùng đi với nhau.