Chương 26 - Đúng Lúc Gặp Được Người

26.

Tô Dao Dao hận Thẩm Vấn An, so với tưởng tượng quá ta càng hận sâu sắc.

Xa xa vang lên tiếng tìm người bỏ trốn, nàng vội vàng thúc giục.

“Tỷ tỷ, mau đi đi. Kể cả nghe thấy cái gì cũng đừng quay đầu lại.”

“Mau chóng đưa tin tới kinh thành, tính mạng của người dân trong thành đều giao cho tỷ.”

Nàng đang cười, nụ cười rạng rỡ như đóa tử đinh hương đang bay trong gió.

Nhưng ta thấy rõ sự quyết tâm trong mắt của nàng.

Ta muốn dẫn nàng đi cùng. Muốn khuyên nàng báo thủ có rất nhiều cách, không nhất thiết phải dùng tính mạng của mình.

Thậm chí còn muốn ở lại bên cạnh nàng.

Nhưng ta hiểu rõ một điều, ta không khuyên được bởi nàng sớm đã hạ quyết tâm.

Hơn nữa nàng nói không sai.

Phải nhanh chóng mang tin tức này về kinh thành cho Tạ Cửu.

“Được… ta nhất định sẽ làm được….”

Cuối cùng, ta nhìn nàng rất lâu, người con gái đã từng nắm tay ta trong đêm tối:

“Tỷ tỷ, tỷ có thể coi muội giống như là người thân trong nhà…”

Ta do dự hết lần này tới lần khác, cuối cùng vẫn cưỡi ngựa rời đi.

Rõ ràng đã là mùa xuân rồi.

Nhưng sao gió lại lạnh buốt, khiến mắt ta rất đau.

Ta nghe thấy phía sau vang lên tiếng đao kiếm va chạm.

Nghe thấy Thẩm Vấn An gào rống.

“Tô Dao Dao, đến cả ngươi cũng phản bội ta.”

Thậm chí còn nghe thấy tiếng cười vui vẻ, thoải mái của Tô Dao Dao.

Nhưng ta không dám quay đầu lại, cũng không dám dừng lại.

Chạy mãi cho đến khi nhìn thấy hai vạn quân An Châu đang canh trấn thủ ở cổng thành, nhìn thấy Trần Quốc công, mới không nhịn được mà khóc lớn.

“Tạ Cửu đang ở đâu?”

“Hoài Vương đã vào thành rồi!”

Hoài Vương vào thành, Trần Quốc công lại không có vẻ gì là bất ngờ.

Sau khi hỏi thăm khắp nơi mới biết được, mật đạo của hoàng gia chỉ có các vị hoàng tử biết.

Từ đêm qua, Tạ Cửu đã mang theo người nói sẽ canh giữ ở lối vào mật đạo.

Nhưng không chắc chắn, chỉ dẫn theo 500 binh lính và ngựa.

500 với 3000, một khoảng cách về số lượng quá lớn.

Số binh mã còn lại cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bởi cho dù Hoài Vương có bị xử tử cũng không dám chắc Thẩm Vấn An có dẫn người tấn công thành hay không.

Sau một hồi thảo luận, Trần Quốc công cũng quyết định dẫn hai nghìn binh mã, thúc thúc của Tạ Cứu sẽ đem quân đến tiếp viện.

Hai ngàn đã là quá đủ.

Ta không muốn ở trong thành chờ đợi.

Thay một bộ quân phục rồi đi theo.

Nhưng tới nơi, đứng ở chỗ cao chỉ thấy một biển máo, đội quân An Châu sớm đã không còn lại bao người.

Tạ Cửu người đầy máu đang chiến đấu cùng Hoài Vương.

Không khí hỗn loạn, phía sau Tạ Cửu bỗng nhiên bay tới một mũi tên, đâm trúng hông hắn.

Chuyển động bị khựng lại, trong nháy mắt đã bị Hoài Vương dùng kiếm đâm xuyên qua bả vai.
Cả người là huyết tạ cữu đang cùng Hoài Vương chém giết.