Chương 23 - Sự Bất Mãng - Đúng Lúc Gặp Được Người

23

Ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ nhận nhầm người.

Bởi vì ta đã từng hỏi Thẩm Vấn An, hắn không phủ nhận điều đó.

Ta nắm chặt thanh kiếm của mình trong tay, hận không thể lao tới giếc chếc hắn.

Đang ở trong doanh trại địch, ta không dám manh động.

“Cho nên, trước giờ ngươi vẫn luôn gạt ta?”

Thẩm Vấn An tiến lên một bước, nhỏ giọng nói:

“Ta đã nghĩ đến việc muốn phủ nhận chuyện đó!”

“Ngay từ đầu ta đã nghĩ tới, nhưng mỗi khi nàng nhìn ta, trong mắt đầy trìu mến sâu sắc như nhắc nhở ta rằng, người nàng thích không phải ta.”

“Lúc đó ta hoàn toàn không biết mình có tình cảm với nàng. Chỉ biết nàng càng tỏ ra thích ta, ta càng cảm thấy đau lòng.”

“Đôi khi ta nghĩ, nếu ta giống như nàng, trong lòng có một người khác. Liệu nàng có cảm thấy lo lắng, bất an như ta không?”

“Chử Du xuất hiện quá đúng lúc để giải thích câu hỏi của ta.”

“Nhưng đã quá muộn…..”

Hắn nhíu mày, nhìn về phía ta với ánh mắt xót xa.

Cứ như thể hắn yêu ta vô cùng sâu đậm không thể nói hết bằng lời.

“A Lê, ta hối hận……”

“Chỉ cần nàng quay về bên ta, ta đảm bảo sau này sẽ toàn tâm toàn ý với một mình nàng, đối xử với nàng còn tốt hơn cả Tạ Cửu.”

Tất nhiên ta không tin, có điên mới tin hắn. Ta chỉ thấy nực cười.

Một Chử Du thì gọi là trùng hợp?

Vậy Tô Dao Dao là cái gì?

“Thẩm Vấn An, đừng bao biện cho chính mình nữa!”

“Ngươi vốn không thích ta, chỉ là ngươi không chiếm được thì cũng không muốn người khác có được. Ngươi chỉ là một kẻ ích kỷ đến mức đáng thương mà thôi!”

Ta rút thanh kiếm của mình từ trong tay áo, chĩa thẳng vào mặt hắn.

“ Ngươi lấy ta làm cái cớ cho việc mình đi theo Hoài Vương để gây đổ máo mà mặc kệ sự sống chếch của người dân. Chỉ một điểm này thôi, cả cuộc đời ngươi không bao giờ có thể so với Tạ Cửu!”