Tôi và chồng là một cặp đôi theo chủ nghĩa DINK — sau khi kết hôn, chúng tôi chưa từng có ý định sinh con.
Không phải vì chúng tôi không thể sinh, mà là anh ấy nói rằng nếu có con, thế giới của hai chúng tôi sẽ không còn trọn vẹn như trước.
Tôi đồng ý, không phải vì tôi mù quáng trong tình yêu, mà vì điều đó có liên quan đến nghề nghiệp của tôi.
Tôi là một chuyên viên giám định quan hệ huyết thống.
Tôi đã chứng kiến quá nhiều gia đình tan vỡ chỉ vì… máu mủ không như họ tưởng.
Còn có cả những mối quan hệ oái oăm đến mức khó tin.
Ví dụ như bây giờ.
Tôi vừa nhận được một đơn giám định.
Một cô gái trẻ trung xinh đẹp, bụng bầu vượt mặt, gõ cửa phòng tôi.
“Giám đốc Lý, tôi muốn làm gấp.”
Tôi nhìn cái bụng lùm lùm của cô ta, nhận lấy tập hồ sơ, lạnh nhạt đáp: “Được.”
Khi kiểm tra mẫu, tôi nhìn thấy một chiếc bàn chải đánh răng — loại tôi đã tự tay làm trong một tiệm thủ công.
Trên đó còn khắc một cái tên quen thuộc: DYZ.
Đó là tên chồng tôi — Đặng Vũ Trạch.
Làm giám định viên được năm năm, tôi không ngờ có ngày lại nhận được… đơn giám định của chính chồng mình.
Bình luận