Buổi tối, tôi thấy không khỏe nên đi một chuyến tới tiệm thuốc.
Về đến nhà thì phát hiện chồng tôi, Thôi Trí Viễn, đã chết trong bồn tắm.
Chiếc iPad của anh ta rơi vào trong nước, ổ cắm điện lại để ngay cạnh bồn.
Nhìn sơ cũng đoán được là bị điện giật chết, tôi lập tức ngắt nguồn điện, gọi 110, 119, 120.
Đồn công an và bệnh viện cùng phối hợp lập giấy chứng tử, hủy hộ khẩu, kéo đến nhà tang lễ lấy giấy phép hỏa táng.
Hôm sau tôi cầm đống giấy tờ này tới phòng dân chính để nhận trợ cấp mai táng.
Tôi mua cho anh ta một chiếc hũ tro cốt cực kỳ đắt tiền:
“Thôi Trí Viễn, anh xem, cái gì anh cũng phải tốt nhất, đến hũ tro cũng không ngoại lệ.”
Di sản để lại đúng là siêu nhiều, ngoài Thành Đô, tôi chưa từng thấy nhiều số 0 đến thế.
Toàn bộ thủ tục chỉ mất hai ngày là xong.
Tôi nhìn vào tài khoản ngân hàng trên điện thoại, đếm đi đếm lại dãy số 0.
Tuyệt thật.
Thôi Trí Viễn đúng là người tốt.
Chỉ không rõ bố mẹ chồng tôi giờ thế nào rồi, mẹ chồng vừa phẫu thuật bắc cầu tim xong, không biết có chịu nổi cú sốc mất con hay không.
Bình luận