Trước khi hiến tủy cho em trai, nó bất ngờ gọi điện cho tôi.
“Dùng tủy của chị, em sẽ không biến thành xấu xí giống chị chứ?”
“À?” Tôi đang căng thẳng vì ca phẫu thuật, một lúc chưa phản ứng kịp.
Nó vẫn thản nhiên nói tiếp trong điện thoại:
“Thực ra em cũng cảm ơn chị, nhưng em vẫn thích chị Đường Đường hơn. Dù sao thì hiến tủy cũng là nghĩa vụ chị gái phải làm cho em mà.”
Mấy câu của em trai khiến đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng.
Nói xong, ba mẹ cũng đứng bên phụ họa:
“Thôi, sắp mổ rồi, con đừng suy nghĩ lung tung. Hơn nữa em con nói cũng đúng mà. Từ nhỏ con đã chẳng xinh đẹp gì, đâu có giống chị họ Đường Đường vừa xinh vừa khéo miệng, ai gặp cũng quý.”
Nghe thế, tôi mới chợt hiểu ra.
Thì ra tất cả chỉ vì chuyện trước đây tôi phát hiện chị họ và vị hôn phu của mình lén lút qua lại, rồi tôi kiên quyết hủy hôn.
Được thôi, nếu đã vậy thì cũng chẳng còn gì để nói.
Tôi xoay người xuống giường, cởi áo bệnh nhân.
Ba mẹ vội tới ngăn: “Đang yên đang lành lại nổi điên gì nữa thế.”
“Buông ra, không thì tôi báo công an.”
Bình luận