Chương 32 - Cuộc Phiêu Lưu Của Chú Kiến Vàng
Khi ánh nắng của ngày mới xuất hiện thì đoàn Kiến Đen cũng lũ lượt mang thuốc về. Bác sĩ Ong gật gù nhìn theo chúng rồi quay sang nhìn Bướm Xanh và Kiến Vàng.
Ông rất muốn giữ chúng lại Cánh Đồng Xanh nhưng ông hiểu ai cũng sẽ có một ước mơ và hoài bão riêng. Đêm hôm qua, khi cả hai đến gặp và nói lời tạm biệt, ông đã khóc.
- Chúc hai cháu lên đường may mắn. Hãy quay lại thăm chúng ta khi có thời gian nhé. – Bác sĩ Ong rưng rưng nước mắt.
- Vâng ạ. Bác hãy giữ gìn sức khỏe. – Kiến Vàng đáp.
- Cháu sẽ quay lại vào mùa Xuân ạ. – Bướm Xanh tiếp lời.
- Và tôi sẽ quay lại sau khi thực hiện vài phi vụ nữa. - Nhện Nhảy đột nhiên nhảy ra, đứng cạnh Kiến Vàng và nói.
Đêm qua, Nhện Nhảy đi tìm mật ong ăn và nghe lỏm được cuộc nói chuyện của Kiến Vàng, Bướm Xanh và bác sĩ Ong nên nó quyết định sẽ đi theo đôi bạn, tham gia vào những chuyến phiêu lưu đầy ý nghĩa với họ. Nó cảm thấy bản thân rất có giá trị sau phi vụ thành công vang dội vừa rồi.
Cả ba nhanh chóng đi chào tạm biệt chú Ếch Cốm, bác Ốc Sên và anh Bọ Ngựa, chị Chuồn Chuồn Ớt.
Và vì không thể đến từng nhà của từng cư dân nên cả ba nhờ chị Chuồn Chuồn Ớt chuyển lời chào đến họ.
Cánh Đồng Xanh lùi dần phía sau, những con đường mòn đất đỏ đưa chúng đến những vùng đất mới nhưng không có nơi nào có thể níu giữ bước chân chúng cho đến một ngày, chúng dừng chân tại một vườn cây ăn trái trĩu mọng.
- Chị ơi.. chị ơi. – Kiến Vàng kêu lên khi nhìn thấy chị Kiến đã đẩy nó ra khỏi làn thuốc trừ sâu hôm ấy.
- Kiến Vàng, là Kiến Vàng. – Chị Kiến hét lên đầy mừng rỡ và nương theo gió lao đến cạnh nó.
Chị rất mừng khi thấy Kiến Vàng rất khỏe mạnh và lớn hơn trước nhiều.
Thảm họa lần đó khiến bầy Kiến Vàng tan tác, kẻ mất kẻ còn, chị và một số bạn khác may mắn thoát chết, tỉnh lại rồi lưu lạc khắp nơi. Cuối cùng, họ dừng chân tại vườn cây ăn trái này.
- Người chủ ở đây không sử dụng thuốc trừ sâu. Ông ta đề tụi chị sống để dọa các bạn Sâu đừng phá trái cây. Bọn chị và các bạn Sâu đã có thỏa thuận rồi, các bạn ấy sẽ chỉ ăn những trái cây nhỏ và chỉ ăn một số lượng nhất định, không đục khoét lung tung. – Chị Kiến hào hứng nói.
Kiến Vàng, Bướm Xanh và Nhện Nhảy cùng nhìn về hướng chị Kiến chỉ, nơi đó có những chú Sâu béo ngậy đang cùng chia nhau một quả mọng. Bên cạnh đó là những chú Kiến Vàng non nớt đang nô đùa.
- Ồ, một chú Kiến Đen. – Chị Kiến thốt lên và tiến đến gần Nhện Nhảy.
- Không, tôi không phải là Kiến Đen. Xin giới thiệu với quý cô, tôi là Nhện Nhảy, một quý ông lịch lãm đến từ vùng lãnh thổ xa xôi. Và giờ tôi là bạn đồng hành cùng cậu em Kiến Vàng. Cô sẽ không thể tưởng tượng được cậu ấy đã làm nên một lịch sử như thế nào đâu.
Tiếp đó, chẳng để ai kịp mở miệng, Kiến Đen đã tóm tắt những chiến công mà Kiến Vàng đạt được, từ việc giúp Cánh Đồng Xanh vượt qua đại dịch đến việc đánh đuổi bọn xâm lược và cuối cùng là đưa tất cả đến một hiệp định hòa bình với sự góp sức không nhỏ đến từ cô nàng Bướm Xanh.
- Ôi, em khiến chị thật tự hào. Nào, bây giờ chúng ta hãy mở tiệc chào mừng em và hai người bạn đến với vườn cây ăn quả này.
Chị Kiến tóm lấy Kiến Vàng và Nhện Nhảy kéo đi. Bướm Xanh cũng vội vàng bay theo họ.
Bữa tiệc ngay lập tức được chuẩn bị. Những hạt bông cỏ, lá cỏ và ngũ cốc được bày biện trên các nhánh cây.
Đám Sâu thôi không ăn quả nữa, lao ra nhảy múa cùng đàn Kiến Vàng. Những chú Chim đồng loạt chui khỏi tổ, cất tiếng hót véo von.
Xa xa, từng đàn Bướm đủ màu sắc chập chờn bay đến và cùng hòa mình vào buổi tiệc.
Bướm Xanh nhận ra trong đàn Bướm ấy có những gương mặt rất thân quen, đó là những chị Bướm đã giúp nó cùng Cánh Đồng Xanh đánh đuổi bọn Kiến Đen.
Khi bữa tiệc kết thúc, Bướm Xanh chào tạm biệt Kiến Vàng và Nhện Nhảy để đi theo đàn Bướm. Nó hẹn khi mùa xuân đến, khi trăm hoa đua nở, nó sẽ quay về đây và cùng tất cả mở tiệc.
Tuy Kiến Vàng không nỡ xa Bướm Xanh nhưng nó hiểu Bướm Xanh cũng giống nó. Nó đã tìm thấy gia đình của mình ở đây nên không còn ý định phiêu lưu nữa, còn cô bạn cũng đã xem đàn Bướm ấy là gia đình của mình nên sẽ muốn cùng họ tung cánh bay đến những cánh đồng hoa ngập tràn màu sắc.
- Vậy là không phiêu lưu nữa à? – Nhện Nhảy quay sang Kiến Vàng và hỏi.
- Có lẽ vậy, nơi đây sẽ là nhà em và em muốn dừng chân tại đây. – Kiến Vàng thật thà trả lời.
- Quyết định thế nhé. Anh phải đi đây
- Anh định đi đâu? – Kiến Vàng vội tóm lấy Nhện Nhảy và hỏi.
- Còn đi đâu nữa. Anh cũng mỏi chân rồi, giờ nhả tơ làm cái mạng nhện rồi trú ngụ tại đây thôi.
Nhện Nhảy vội đáp rồi thoăn thoắt nhảy lên một cành cao, coi vị trí nào đẹp để làm nhà.
Phía bên dưới, Kiến Vàng thở hắt ra một hơi và mỉm cười mãn nguyện. Khi mùa xuân đến, nó sẽ cùng Bướm Xanh về thăm Cánh Đồng Xanh và nói cho tất cả cư dân ở đó biết nó đã tìm thấy nơi thuộc về mình.