Chương 27 - Cuộc Phiêu Lưu Của Chú Kiến Vàng

- Lũ Kiến Đen đã chiếm được Cánh Đồng Xanh rồi sao? – Kiến Vàng lùi lại, đưa chân lên thủ thế.

- Kiến Đen sao? Không. Có con Kiến Đen nào ở đây đâu. – Nhện Nhảy ngừng uống sương, ngơ ngác nhìn xung quanh.

- Thế anh là gì? – Kiến Vàng hoang mang hỏi lại.

- Ồ, tôi là Nhện Nhảy. Tôi đã đi du lịch một vòng khắp thế giới và cuối cùng lạc đến đây. Tôi cảm thấy nơi đây ổn nên sẽ ở tạm vài tháng. - Nhện Nhảy đứng thẳng lên và vừa giới thiệu vừa chào theo kiểu quý tộc.

Kiến Vàng nhìn thật kỹ kẻ đứng trước mặt mình. Đúng là trông anh ta rất giống Kiến Đen nhưng không phải. Nó cũng chưa bao giờ nghe tới loài Nhện Nhảy cả, hóa ra là ở nước khác đến.

- Chào anh Nhện Nhảy, em là Kiến Vàng. – Kiến Vàng tiến lại gần Nhện Nhảy và lễ phép cúi chào.

- Ồ, chân chú em bị gì mà khập khiễng vậy? – Nhện Nhảy nhìn lom lom vào cái chân đang sưng phù của Kiến Vàng.

- Em vừa tham gia một trận chiến.

- Chiến tranh sao? Tôi đã đi lạc vào vùng đang xảy ra chiến tranh sao? Làm sao đây? Có con đường máu nào thoát thân không? Quân địch bao vây hướng nào vậy?

Trong khi Nhện Nhảy hoảng hốt thì Kiến Vàng ủ rũ, râu nó cụp xuống. Nó vẫn đang nghĩ về Sâu Xanh.

Sau một hồi nhảy tới nhảy lui, nhìn ngó lung tung, Nhện Nhảy mỏi chân quá nên dừng lại và nhận ra Kiến Vàng đang buồn.

- Này, chú em sao thế? Có muốn rời khỏi đây và đi du lịch khắp nơi cùng anh không? Chúng ta sẽ đi đến những vùng đất hòa bình, không có chiến tranh. – Nhện Nhảy sấn tới, vỗ nhẹ vào Kiến Vàng và hỏi.

Kiến Vàng lắc đầu và bảo rằng nó không thể đi vì còn phải giúp cư dân trong Cánh Đồng Xanh chiến đấu giữ vững lãnh thổ. Và hơn nữa là nó sẽ không đi đâu cho đến khi tìm thấy Sâu Xanh và biết rằng cô bạn vẫn ổn, vẫn sống khỏe, sống tốt.

- Ồ, tôi đã gặp được một anh hùng rồi sao? Hóa ra chú em cũng đi du lịch như anh rồi giữa đường thấy chuyện bất bình nên ra tay giúp đỡ à?

Nhện Nhảy vừa nói dứt câu thì đàn Chuồn Chuồn bay đến, báo với Kiến Vàng một hung tin đó là dũng sĩ Bọ Ngựa cùng toàn bộ những kẻ theo anh ta đã bị bọn Kiến Đen bắt nhốt hết cả rồi, còn mỗi một anh Cào Cào thoát thân chạy về thông báo.

Ngay lập tức, Kiến Vàng leo lên lưng một anh Chuồn Chuồn. Nhện Nhảy cũng vội vàng nhảy lên lưng một chú Chuồn Chuồn khác, cùng Kiến Vàng tiến về bệnh viện.

- Thật tuyệt. Cậu có muốn làm bạn đồng hành cùng tôi đến khắp nơi trên thế giới không?

Nhện Nhảy hào hứng kêu lên khi chú Chuồn Chuồn lướt nhanh qua những ngọn cỏ cao vút rồi lại hạ xuống và luồn lách trong những lùm cỏ rậm rạp.

- Tất nhiên là không rồi. Tôi sinh ra ở đây và lớn lên ở đây và tôi muốn chết ở đây. – Chú Chuồn Chuồn mệt mỏi đáp.

Thực ra, trước đây chú ta cũng khao khát làm một chuyến phiêu lưu cho ra trò lắm, cơ mà khi mới tham gia trận chiến hôm qua thì chú ta mệt lử, chẳng còn thiết tha gì nữa, chỉ mong hòa bình nhanh đến, trả mọi thứ về y như cũ mà thôi.

Hôm qua, chú ta gồng mình mang anh Xiến Tóc về và kết quả là toàn thân mỏi nhừ, mấy cái chân không co lại được, bị giãn luôn rồi.

Lúc bọn họ đến nơi thì các cư dân cũng đã tập hợp đông đủ trước bệnh viện. Tiếng bàn tán xôn xao cả một vùng.

Có kẻ yêu cầu đánh trực tiếp vào sào huyệt của Kiến Đen để giải cứu tù binh, có kẻ thì khuyên không nên làm vậy vì chỉ khiến cho tình hình thêm xấu đi mà thôi.

- Ý cháu thế nào? – Bác sĩ Ong tiến đến gần Kiến Vàng và hỏi.

- Cháu cũng không nghĩ việc tiến quân sang để giải cứu những binh lính bị bắt là cách hay đâu ạ. Chúng ta không biết chúng nhốt họ ở những đâu. Chúng ta không biết tình hình bên đó.

Nói xong, Kiến Vàng đưa mắt nhìn Nhện Nhảy lúc này đang bị bao vây bởi một nhóm các anh Cào Cào lực lưỡng.

Tất cả đều nghĩ rằng Nhện Nhảy là một con Kiến Đen nhưng vì ban nãy thấy nó nhảy theo Kiến Vàng vào đây nên vẫn còn ngần ngại, không động vào nó mà chỉ giương mắt lên quan sát.

- Cháu xin giới thiệu, anh bạn này là Nhện Nhảy, không phải Kiến Đen. Anh ấy đi du lịch và vừa đến đây. – Kiến Vang chen qua mấy anh Cào Cào, tiến lại gần Nhện Nhảy và lên tiếng.

- Ồ, thảo nào ban nãy tôi thấy anh ta nhảy rất điệu nghệ, hóa ra là Nhện Nhảy. - Ếch Cốm cất giọng ồm ồm.

Tiếp đó, tất cả túm tụm lại, bàn về phương án giải cứu dũng sĩ Bọ Ngựa và những kẻ theo anh ta.

Vì từng bị bắt và tháo chạy thành công nên Kiến Vàng nhanh chóng vẽ lại sơ đồ nhà ngục của Kiến Đen.