Chương 24 - Cuộc Phiêu Lưu Của Chú Kiến Vàng

Nói rồi, dũng sĩ Bọ Ngựa nhanh chóng đưa hai chân trước lên cao, hô hào, kêu tất cả binh lính tập trung vào mình.

Lúc này, mặt trời đã lên, ánh nắng vàng như mật phủ xuống trên thân hình vạm vỡ khiến anh ta trông rất hùng dũng, oai vệ.

Có lẽ nhận thấy giọng mình chưa được lớn, anh chàng Bọ Ngựa liền búng chân, nhảy đến cạnh chú Ếch Cốm, giựt lấy cái loa lá sen của chú, đưa lên miệng và cất tiếng kêu gọi tất cả hãy nhân cơ hội này để đè bẹp đám tàn quân, dạy cho chúng một bài học, chặt đứt mộng tưởng xâm lược.

Tiếng của anh ta oang oang khiến cho đám Kiến Đen đang lũ lượt lui binh cũng nghe rõ mồn một. Ngay lập tức, chúng quay đầu, chỉnh đốn lại đội hình, sẵn sàng trong tư thế chiến đấu.

- Không được. Bọn Kiến Đen đến đây xâm chiếm chúng ta có nghĩa là bọn chúng đã tập luyện trước đó rất kỹ càng, còn chúng ta không ai có kinh nghiệm thực chiến cả. Tạm thời chúng ta không nên manh động, nhân lúc chúng lui binh hãy nghĩ cách. – Kiến Vàng vội vàng lên tiếng.

- Đồ rùa rụt cổ. Bọn chúng đang thương tích và mất đi ý chí chiến đấu nên chúng ta cần phải hành động ngay.

Nhận thấy một số binh lính đang gật gù đồng tình với ý kiến của mình, dũng sĩ Bọ Ngựa liền chớp thời cơ, bảo rằng Kiến Vàng không được sinh ra và lớn lên ở Cánh Đồng Xanh nên sẽ không quyết liệt bảo vệ nơi này giống như anh ta.

Anh ta tiếp tục nói nếu hôm nay bọn họ không thừa dịp thị uy cùng quân địch, mai này chúng phục hồi và kéo thêm viện binh tới thì tất cả sẽ rơi vào hoàn cảnh tha phương cầu thực như bác Ốc Sên hoặc trở thành nô lệ, rửa chân, đấm bóp cho lũ Kiến Đen.

Chẳng mấy chốc mà số đông đã nghiêng về phía dũng sĩ Bọ Ngựa, họ lên tiếng bảo Kiến Vàng hãy ra lệnh truy đuổi đám tàn quân đang ngóng cổ trông lên phía bên kia bờ tường đất.

- Chúng ta cần phải bình tĩnh, có lẽ đó là một cái bẫy của quân địch. – Kiến Vàng ra sức giải thích và ngăn cản ý nghĩ điên rồ xuất phát từ tên cuồng quyền lực Bọ Ngựa dũng sĩ.

- Đừng nghe nó, nếu Cánh Đồng Xanh rơi vào tay bọn Kiến Đen, nó và con Sâu Xanh sẽ đi nơi khác, còn chúng ta thì không thể, chúng ta phải bảo vệ quê hương của mình.

Lúc này, hơn phân nửa cư dân trong cánh đồng đều tán thành ý kiến của dũng sĩ Bọ Ngựa, mặc cho chú Ếch Cốm lẫn Kiến Vàng và các cô, các chị Chuồn Chuồn cố gắng khuyên can.

Dũng sĩ Bọ Ngựa làm gương, nhún chân và nhảy xuống trước. Theo chân anh ta, đám binh lính cũng nháo nhào nhảy theo, xô đổ một khúc tường thành.

Chẳng mấy chốc, bên trong tường đất chỉ còn lại Kiến Vàng, đám Chuồn Chuồn Ớt cùng với chú Ếch Cốm và một số binh lính vẫn đặt niềm tin vào Kiến Vàng.

Trận chiến kịch liệt bên ngoài chính thức bắt đầu. Đám Kiến Đen hùng hổ xông vào tên Bọ Ngựa ban nãy dám lên tiếng khinh miệt chúng.

Tuy dũng sĩ Bọ Ngựa võ vẽ đầy mình nhưng sau khi đi được vài đường quyền, anh ta bị đàn Kiến Đen bao quanh và bị chúng cắn không thương tiếc.

- Tên này có vẻ cũng nằm trong ban chỉ huy của bên địch, mang hắn về làm tù bình đi. – Tên chỉ huy của phe Kiến Đen lên tiếng.

Bọn kiến lính lác thôi không cắn Bọ Ngựa nữa mà khiêng anh ta lên để mang về nhà ngục.

Khổ nỗi thân hình anh ta to dài và bọn Kiến Đen cũng đã mệt lử, không khiêng cho đàng hoàng mà cứ kéo lê nửa thân trên của anh ta xoèn xoẹt dưới đất khiến anh chàng có cảm giác đầu mình đang mòn đi, nhỏ dần như đầu kiến.

- Đi thôi.

Kiến Vàng lên tiếng rồi lao nhanh ra ngoài. Đám lính còn lại cũng vội vàng tuân theo mệnh lệnh, xông đến giải cứu đồng đội.

Tiếng la hét vang vọng cả một vùng rộng lớn.

Sau khi vật lộn với hơn mười tên Kiến Đen to khỏe, Kiến Vàng cũng tiếp cận được dũng sĩ Bọ Ngựa. Nó lao vào, đấm đá những tên lính đang khiêng anh chàng. Chiếc càng màu vàng bóng giúp nó hạ gục kẻ thù nhanh chóng.

Bọn Kiến Đen thấy bất ổn liền tản ra, đánh rơi luôn tù binh Bọ Ngựa xuống đất.

Anh ta loạng choạng bò dậy rồi chạy thật nhanh về Cánh Đồng Xanh, bỏ mặc đồng đội đang bị quân địch vây hãm.

- Thằng đầu sỏ đã xuất hiện rồi. Mày nhớ tao chứ thằng nhãi? Hôm nay, tao sẽ bắt mày về làm bữa rồi cho Kiến Chúa. – Tên chỉ huy tiến đến trước mặt Kiến Vàng và cười ngạo nghễ.

- Còn phải xem mày có bản lĩnh đó không? – Kiến Vàng xô tên Kiến Đen vừa bị nó kẹp đến bất tỉnh sang một bên và nói.

Tên chỉ huy rít lên rồi nhún chân nhảy đến, muốn một quyền hạ gục đối thủ. Thế nhưng, Kiến Vàng còn nhanh nhẹn lắm, nó né được rồi xoay lại đá tên chỉ huy một cú rõ đau.