Trong cuộc họp công ty, màn hình PPT bỗng bị thay bằng ảnh giường chiếu của Thẩm Hạc Miên và một cô nàng diễn viên trẻ mới nổi.
Thẩm Hạc Miên không hề tỏ ra lúng túng, chỉ cười cười nhìn tôi:
“Cô bé còn non nớt, chắc bà Thẩm sẽ không để bụng chứ?”
“Anh định mời cô ấy làm người đại diện cho sản phẩm mới của công ty, nhờ em để mắt giúp nhé. Dù sao em cũng giỏi nhất khoản chăm sóc mấy em gái mới vào mà.”
Trang cuối cùng của PPT là một tờ giấy khám thai – cho thấy cô gái kia đã mang thai được tám tuần.
Thẩm Hạc Miên thoáng sững người, nhưng rất nhanh đã lấy lại vẻ mặt bình thản.
“Bà Thẩm khó có con, giờ có người thay em hoàn thành nghĩa vụ rồi. Lần này phải chăm sóc kỹ vào đấy.”
Trước giờ cũng có nhiều phụ nữ đến tận chỗ tôi làm ầm lên, tôi thì hoặc là dùng tiền dẹp yên, hoặc tìm cách đuổi đi. Nhưng lần này là người ta có thai thật – lần đầu tiên có người dám làm lớn đến vậy.
Mọi người trong phòng họp đều im phăng phắc, chờ xem tôi sẽ bùng nổ ra sao.
Nhưng tôi không vội vã, bình tĩnh chuyển tập tài liệu kia vào nhóm gia đình nhà họ Thẩm.
【Thẩm Hạc Miên có con rồi, vậy có thể để tôi đi được chưa.】
Bình luận