
Tôi chưa từng nghĩ đời mình sẽ có ngày phải vào đồn công an.
Mà vào thì thôi đi, lại còn chẳng phải với tư cách người báo án.
May là mấy chú công an sau khi nghe hết câu chuyện cũng rất công bằng mà kết luận:
“Hai người này là ẩu đả lẫn nhau.”
Tôi hoàn toàn đồng ý, nâng cốc nước nóng dùng một lần mà chú vừa đưa, uống một ngụm đầy mãn nguyện.
Miệng toàn vị tanh rỉ sét, máu theo khóe môi chảy xuống.
Tôi nhìn chằm chằm vào cái bóng đầu heo của mình trên cửa kính, nhe răng cười.
Bình luận