Chương 6 - Buông Tay - Cũng Chỉ Là Thế Thân

6.

Cửa phòng tắm bị đá tung và tôi nhìn thấy Từ Gia Dã.

Cùng anh đi vào còn có Hách Mạn và anh em của anh ấy.

Bọn họ từ trên cao nhìn xuống bộ dáng chật vật của tôi.

"Tôi đã nói rằng cô ta sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy, bây giờ cô ta chỉ đang cố gắng khiến cho Từ Gia Dã cảm thấy thương xót cô ta."

"Giả vờ rất giỏi. Vừa rồi không phải còn rất tốt sao, bây giờ lại cố giả bộ đáng thương ở đây."

Tôi vẫn đang ngồi ôm bụng dựa vào tường thì bất ngờ bị một chậu nước lạnh dội thẳng xuống đầu.

Tôi rùng mình, ngẩng lên và thấy Từ Gia Dã là kẻ chủ mưu, anh đang nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng,

"Thế thân mà thôi, diễn cũng nhiều thật.."

"[Túi nhựa không thể chứa được cô. Thật trơ trẽn.]".
(Câu này có thể mang ý nghĩa chê bai về ngoại hình hoặc sự trơ trẽn của người được nhắc đến. Nó muốn nói rằng người đó thậm chí còn không thể vừa với một túi nhựa, để lại ấn tượng xấu và không đáng trân trọng.)

Với một mớ hỗn độn khắp người, tôi nhìn vào vị trí trái tim của anh ta.

Tại thời điểm này, tôi cuối cùng đã có thể hoàn toàn buông tay.

Anh ta có trái tim của Tô Việt.

Nhưng anh ta không phải là Tô Việt.

Tô Việt sẽ không bao giờ dội gáo nước lạnh vào tôi.

Và anh ấy sẽ không nhờ tôi, người đang sốt cao, nửa đêm đi mua khoai lang nướng cho anh.

Sẽ không để cho người khác cố ý hạ nhục tôi, để cô gái khác sai khiến tôi.

Anh ấy sẽ không cố tình để tôi uống rượu.

Sẽ không để bạn bè của anh ấy cười nhạo tôi.

Và sẽ không làm tôi xấu hổ.

Tôi đứng dậy, đi qua giữa bọn họ và đi về phía cửa nhà vệ sinh, vết nước loang ra theo từng bước chân của tôi.

Khi tôi chuẩn bị bước ra khỏi đó, Từ Gia Dã đã hét vào mặt tôi

"Giản Thời Nghi, tôi đã bỏ qua cho cô chưa?"

Tôi bước ra ngoài một cách chắc chắn.

Từ Gia Dã rống to thanh âm đuổi theo, "Bây giờ mà cô rời đi, sau này đừng xuất hiện ở trước mặt tôi làm tôi chán ghét!"

Cánh cửa đã bị tôi đóng lại.