
Trong lễ cưới, chú rể bỏ trốn.
Tôi giận điên người, lập tức kéo thằng bạn thân từ bé vẫn đang ngồi hóng hớt một cách hả hê lại gần.
“ Ê, cưới đại một cái đi.”
Cậu ấy nhướng mày: “Chơi lớn vậy luôn hả?”
Nhưng động tác trên tay thì chẳng do dự chút nào. Cậu ta nhặt luôn hoa cài áo chú rể, cài thẳng vào ngực mình.
Ba ngày sau, Chú rể bỏ trốn quay lại xin quay về.
Thiên – bạn thân tôi – mở cửa, trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần, trần trụi nửa thân trên.
Cậu ta vô tình đưa tay lên cổ, tiện tay quệt qua vài vết đỏ mờ mờ.
“Ồ, chẳng phải là chú rể từng bỏ trốn sao?”
“Tìm Lê hả? Tiếc ghê, cô ấy còn chưa dậy.”
“Hay cậu vào nhà ngồi chờ chút nhé?”
Bình luận