Chương 7 - Chân Ái Hay Tận Thế
Cuối cùng ông chỉ thở dài:
“Thực tế chứng minh, tin vào khoa học vẫn đáng tin hơn tin vào mấy ông tiên tri.”
Tôi chỉ cười, không nói gì.
Người như thư ký Vương sẽ không bao giờ đặt cược tất cả vào một giỏ.
Trần Dã tưởng mình lừa được ông ấy.
Nhưng thật ra, anh ta chỉ là một “quyền chọn tận thế” mà thư ký Vương mua để phòng hờ.
Đáng tiếc, quyền chọn đó cuối cùng chỉ còn giá trị như giấy vụn.
18.
Một tuần sau, kết quả quan sát cuối cùng được công bố.
Độ lệch quỹ đạo của “Ôn Ngạ” khớp chính xác với tính toán.
Nó sẽ sượt qua Trái Đất an toàn, không còn đe dọa nào.
Khủng hoảng của nhân loại chính thức chấm dứt.
Cả thế giới bắt đầu một đợt ăn mừng thứ hai, còn rầm rộ và điên cuồng hơn.
Tôi, giáo sư Lý và tất cả thành viên cốt lõi của “Kế hoạch Bổ Thiên” được đưa lên sân khấu, nhận huân chương vinh dự cao nhất của quốc gia.
Đứng trên bục nhận thưởng, nhìn xuống những gương mặt bừng sáng hy vọng bên dưới.
Tôi chợt nhớ về kiếp trước.
Mặt đất nứt nẻ dưới cái nóng khủng khiếp.
Ánh mắt tuyệt vọng của những người sắp chết.
Và dáng lưng lạnh lẽo tàn nhẫn của Trần Dã khi đóng sầm cánh cửa hầm lại.
Hai cuộc đời hoàn toàn trái ngược chồng lên nhau trong đầu tôi.
Cuối cùng, tôi siết chặt trong tay tấm huân chương nặng trĩu.
Cô gái tên Lâm Chu, người đã chết vào ngày thứ ba của tận thế kiếp trước, rốt cuộc đã sống lại theo cách của riêng mình.
Mà sự trả thù tốt nhất, không phải là kéo kẻ kia xuống địa ngục.
Mà là tự tay kéo cả thế giới này, từ ngay trước cửa địa ngục trở về.
19.
Bản án cuối cùng của Trần Dã được tuyên.
Tổng hợp nhiều tội danh, anh ta bị kết án tù chung thân, chấp hành án trong một cơ sở đặc biệt kết hợp giữa bệnh viện tâm thần và nhà giam.
Toàn bộ tài sản đứng tên anh ta, bao gồm cả kho vật tư đủ cho một đại đội tăng cường ăn đến già, đều bị tòa phát mãi theo luật.
Số tiền thu được dùng để trả các khoản nợ khổng lồ và bồi thường thiệt hại công cộng do vụ nổ gây ra.
Câu chuyện về anh ta trở thành chủ đề lạ lùng trên mấy chương trình pháp luật và các diễn đàn mạng.
Người ta gọi anh ta là “kẻ hoang tưởng tận thế”, là “Anh Hộp Mì”.
Tên anh ta biến thành trò cười tượng trưng cho sự ngu ngốc và cố chấp.
Mấy kẻ theo đuôi anh ta cũng phải trả giá trước pháp luật vì tham gia vào hoạt động phi pháp.
Vương quốc tận thế mà anh ta mơ làm vua, còn chưa kịp bắt đầu, đã tan thành mây khói.
20.
Một tháng sau khi khủng hoảng được giải quyết, tôi nhận được một email ẩn danh được mã hóa.
Người gửi tự xưng là “kẻ quan sát từ thế giới khác”.
Trong thư nói rằng họ đứng ở một chiều không gian cao hơn, quan sát vô số vũ trụ song song.
Trong hầu hết những vũ trụ mà họ quan sát, “Ôn Ngạ” đều ập đến đúng hẹn, mang theo thảm họa diệt vong.
Cũng từ đó sản sinh ra vô số kẻ như Trần Dã – những “nhân vật chính” giãy giụa vươn lên từ hoang tàn đổ nát.
Nhưng trong số rất ít vũ trụ hiếm hoi, lại xuất hiện những người như tôi – “kẻ hiệu chỉnh”.
Dùng kiến thức và lý trí, dập tắt thảm họa ngay từ trong trứng nước.
Cuối thư viết:
“Lựa chọn của bạn đã tạo nên một nền văn minh hiếm hoi, không có trường ca anh hùng, chỉ có cuộc sống bình yên.
Xin chúc mừng, bạn đã thành công biến thế giới này thành một nơi nhàm chán.
Hãy tin rằng đó là lời khen cao nhất dành cho bất cứ nền văn minh nào.”
Đọc xong, tôi chỉ cười nhẹ, rồi nhấn nút xóa vĩnh viễn.
Dù thật hay giả, cũng chẳng quan trọng nữa.
Bên ngoài phố xe cộ nườm nượp, đèn đường vừa sáng lên, mang theo hơi thở đời thường.
Thế giới “nhàm chán” này, thật tuyệt.
Hóa ra, câu chuyện kịch tính nhất không phải là nhìn “nhân vật chính” tung hoành chém giết giữa tận thế.
Mà là khiến cái gọi là tận thế… chẳng bao giờ có cơ hội xuất hiện.
Cuộc sống yên bình, chính là sự sỉ nhục lớn nhất dành cho mọi bi kịch tận thế.
21.
Một năm sau.
Tôi từ chối mọi lời mời bổ nhiệm vào các chức vụ hành chính, chọn ở lại viện nghiên cứu.
Tôi nhận hướng dẫn một nghiên cứu sinh mới, cùng nghiên cứu “mô hình sàng lọc khí quyển cho ngoại hành tinh có khả năng ở được”.
Cuộc sống quay về nhịp điệu yên ả và trọn vẹn của nghiên cứu khoa học.
Công nghệ và dữ liệu tích lũy từ “Kế hoạch Bổ Thiên” được ứng dụng ồ ạt vào các dự án thám hiểm không gian tầm xa của quốc gia.
Nhờ đó, ngành hàng không vũ trụ bước vào một kỷ nguyên hoàng kim chưa từng có.
Tên tôi, như một ký hiệu bé nhỏ, được khắc lên mô hình thế hệ tàu thăm dò không gian mới.
Trong xã hội nổi lên một làn sóng yêu khoa học chưa từng thấy.
Vật lý thiên văn trở thành ngành hot hơn cả tài chính trong kỳ thi đại học.
Bọn trẻ con không chỉ mê mẩn thần tượng mạng, mà còn bắt đầu ngưỡng mộ những giáo sư đầu bạc đứng trên bục giảng.
Đây chính là “tác dụng phụ” của Kế hoạch Bổ Thiên.
Và tôi thấy, tất cả công sức mình bỏ ra đều xứng đáng.