Cổ áo bộ vest đặt may riêng của chồng tôi đột nhiên xuất hiện một bông hoa đỏ nhỏ được khâu tay. Nó vừa lạc lõng vừa chói mắt.
Thấy tôi nhìn mãi, anh ấy hờ hững giải thích: “Thực tập sinh trong công ty tranh thủ lúc anh không để ý đã khâu vào, xấu chết đi được, anh vứt rồi.”
Sau đó, anh đưa tôi đi nghỉ ba ngày ở đảo. Tôi cũng dần quên mất chuyện đó.
Nhưng hôm sau, khi tôi đến công ty đưa cơm trưa cho anh, lại thấy chiếc vest có bông hoa đỏ ấy được treo trong văn phòng.
Tôi chết đứng tại chỗ, đầu óc trống rỗng.
Từ trước đến nay, Cố Duẫn Xuyên chưa từng nói dối tôi. Nhưng lần này, anh đã lừa tôi.
Bình luận