
Tôi và nhỏ bạn thân cùng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.
Nhỏ mê mẩn nam thứ – kiểu người ngoài miệng nam mô mà trong bụng thì đầy dao găm. Còn tôi, số trời đã định là thế thân của vai ác yandere.
Bề ngoài, hai đứa lúc nào cũng diễn cảnh yêu thương thắm thiết, nhưng sau lưng lại hợp sức… tiêu tiền như nước.
Ba năm sống xa hoa vừa trôi qua, nữ chính – ánh trăng sáng trong lòng mọi người – cuối cùng cũng xuất hiện.
Biết chắc kịch bản sẽ đưa nam thứ và vai ác đổ gục trước nữ chính, nhỏ bạn đeo chiếc balo con con, gõ cửa nhà tôi lúc nửa đêm:
“Tớ gom đủ tiền rồi, còn cậu thì sao? Chuẩn bị chạy chưa?”
Bình luận