Khi giặt quần cho chồng, tôi sờ thấy một tờ hóa đơn phí quản lý tòa nhà, địa chỉ lại chính là căn hộ ngay trên tầng nhà tôi.
Ở mục chủ sở hữu, tên anh ấy được ghi rõ ràng rành mạch.
Tôi nắm chặt tờ giấy, đầu ngón tay lập tức lạnh toát.
Chợt nhớ ra, nửa năm gần đây anh thường xuyên nói tăng ca, đêm khuya mới về.
Có mấy lần, tôi rõ ràng thấy anh đã ra khỏi nhà, nhưng xe vẫn còn đỗ nguyên ở chỗ đậu trong khu chung cư.
Hỏi anh, anh chỉ nói: “Giờ xăng đắt, đi tàu điện ngầm tiện hơn, tiết kiệm cho gia đình.”
Tôi thậm chí còn âm thầm cảm thấy vui vì anh biết lo cho nhà cửa.
Nhưng đến lúc này tôi mới hiểu, hóa ra cái gọi là tăng ca của anh, là lên tầng trên.
Đúng lúc đó, tiếng chìa khóa xoay trong ổ vang lên.
Anh về rồi.
Nhìn thấy tờ giấy trong tay tôi, anh tiện tay cầm lấy: “Chắc là bên quản lý đưa nhầm.”
Tôi gật đầu, mỉm cười nói: “Không sao.”
“Anh xuống dưới đổ rác một lát.”
Sau khi anh ra khỏi cửa, tôi lập tức đi lên tầng trên.
Tôi gõ cửa, người phụ nữ đứng trước mặt bụng đã nhô lên rõ rệt, trông có vẻ sắp sinh.
Bình luận