“Trần Ngữ Mạn, cô lại mang thai rồi à?”
Trong phòng bệnh, tay tôi cầm tờ siêu âm run rẩy.
Đây đã là lần thứ tư.
Ba năm kết hôn, tôi giống như một cái máy sinh nở, bụng hầu như chưa bao giờ phẳng. Vừa sinh xong đứa thứ ba, còn đang ở cữ thì Hách Cảnh Thâm lại khiến tôi mang thai lần nữa.
“Phu nhân, Tư lệnh dặn cô phải dưỡng thai cho tốt, tối nay ngài ấy sẽ về.”
Tiểu Vương – người phục vụ – đứng nghiêm ở cửa, giọng nói mang theo vẻ nghiêm túc đặc trưng của quân nhân.
Tôi cười khổ, khẽ xoa lên cái bụng vẫn còn phẳng lì của mình.
Ba năm trước, tôi mang theo bao mộng tưởng mà gả cho vị chỉ huy nổi tiếng khắc kỷ – Hách Cảnh Thâm.
Người ta đều nói anh ta lạnh lùng, xa cách, chẳng hề để mắt tới phụ nữ. Nhưng hiện thực lại tát cho tôi một cú đau điếng.
Người đàn ông này khắc kỷ chỗ nào? Rõ ràng là một kẻ nghiện sinh con thì có!
Bình luận