
Vì muốn ở bên Cố Trì Dã, Lâm Dư Lộc đã giả làm “con trai” suốt mười hai năm.
Cố Trì Dã trèo tường trốn học, cô đi cùng anh.
Cố Trì Dã đi bar uống rượu, cô học theo.
Cố Trì Dã nói mái tóc dài của cô quá thu hút sự chú ý, cô không do dự mà cắt phăng mái tóc đã chăm chút nhiều năm.
Khi Cố Trì Dã bị gia đình ép cưới, anh khó chịu đến mức tìm đến cô.
“Cưới mấy cô kia chi bằng cưới cậu, cậu có chịu không?”
Cô không nghĩ nhiều, chỉ gật đầu đồng ý.
Mọi người xung quanh đều nói, Lâm Dư Lộc đúng là một “anh em tốt” mẫu mực.
Cô cũng thật sự rất tận tâm.
Ban ngày làm “anh em tốt” của Cố Trì Dã.
Đến đêm, cô lại thỏa mãn mọi sở thích và ham muốn của anh.
Họ nói chuyện mập mờ không ngừng, bao cao su dùng hết hộp này đến hộp khác.
Cho đến khi công ty Cố Trì Dã xuất hiện một “thư ký ngốc nghếch” tên là Mạnh Thần Nguyệt.
Cô ta chẳng làm được gì nên hồn, kế hoạch nào cũng bị phá hỏng.
Thế nhưng người luôn nóng nảy như Cố Trì Dã lại không hề tức giận chút nào.
Mỗi tối khi về nhà, chuyện anh hay kể với Lâm Dư Lộc nhiều nhất, lại chính là về “thư ký ngốc” đó.
Cố Trì Dã đi công tác, sắp xếp cho cô ta vào tổ dự án của Lâm Dư Lộc.
Nhưng ngay trong buổi lễ bàn giao dự án, trên màn hình lớn đột nhiên hiện ra 999 tấm ảnh riêng tư của Lâm Dư Lộc.
Đầu óc cô trống rỗng, tay chân lạnh toát.
Những tấm ảnh này, chỉ có Cố Trì Dã mới có được…
Bình luận