Chương 5 - Bao Nhiêu Lỗ Kim Mới Đâm Xuyên Một Cuộc Hôn Nhân
Những ngón tay bẩn thỉu của ông ta chạm vào da cổ tôi.
Dạ dày tôi cuộn lên từng cơn, đầu óc quay cuồng rồi nôn thốc ra ngay tại chỗ.
Chính vào lúc đó, bọn họ lao tới, bế con tôi đi mất.
Tôi thở hổn hển, kiệt sức đưa một tay ra phía trước.
“Con… trả con cho tôi…”
Mẹ chồng đứng ở cửa, hét về phía tôi:
“Tám ngàn! Nhớ cho kỹ, tám ngàn! Thiếu một xu cũng không được! Nếu không, cả đời này đừng mơ gặp lại con cô!”
Cánh cửa đóng sầm lại.
Tôi và con trai, mỗi người một phương trời.
Yên tĩnh đến rợn người.
“Chị! Chị!!” – từ chiếc điện thoại trên ghế sofa, vang lên tiếng gọi yếu ớt của em trai tôi.
Tôi cầm lấy điện thoại.
“Chị?”
“Tiểu Phong… đừng nói với chị là… em…”
“Ghi âm toàn bộ quá trình.”
14
Video mới được ghép từ hai phần: phần đầu là hình ảnh bố mẹ chồng kéo đến nhà, phần sau là đoạn ghi âm sau khi họ tháo camera.
Video này như một quả bom nổ tung trên mạng nước ngoài.
Tiểu Phong nói cả đêm cậu ấy không ngủ, chỉ nghe thấy tiếng ting ting thông báo doanh thu.
Phía sau hậu trường, tiền cứ đổ về ào ào.
Trong niềm vui xen lẫn lo lắng, tôi chỉ nghĩ đến con trai.
Bố mẹ chồng đúng là rất yêu nó — vì nó là con trai.
Nhưng… họ liệu có chăm sóc tốt cho nó không?
Lòng tôi rối bời, trằn trọc suốt đêm không sao ngủ được.
Gọi điện cho chồng thì mãi không kết nối được.
Tôi nghĩ, chắc anh ta đã chặn số tôi rồi.
Đồ khốn!
“Yên tâm đi, bọn họ chắc chắn sẽ cho Phàm Phàm ăn ngon mặc đẹp. Dù sao thằng bé cũng là bảo bối nhà họ mà.”
Em trai an ủi tôi.
Tôi cúi đầu, nhìn chằm chằm vào đôi tay mình.
“Chị đừng khóc, còn có em đây.”
Tôi ngẩng đầu lên bình tĩnh: “Chị không khóc.”
Em trai hơi bất ngờ.
“Tiểu Phong, chị chỉ đang suy nghĩ.”
“Suy nghĩ gì vậy?”
“Thứ nhất, tại sao bọn họ lại vội vàng muốn moi tiền từ chị như vậy.”
Nghe tôi nói, em trai đưa tay lên, xoa xoa cằm.
“Thứ hai, chúng ta làm sao để đưa Phàm Phàm trở về. Thứ ba, khi kiếm đủ tiền rồi, chị sẽ ly hôn với hắn.”
Em trai tôi vui mừng như được uống mật: “Thật á? Em đã ngứa mắt với Trịnh Địch từ lâu rồi! Chị ly hôn đi, em nuôi hai mẹ con chị!”
Đúng lúc đó, điện thoại của chồng gọi đến.
“Chết rồi à? Mau đến bệnh viện Nhân dân ngay!”
15
“Nhớ kỹ…” – trước khi ra khỏi cửa, tôi dặn em trai.
“Quay video toàn bộ quá trình!” – em trai hiểu ý tôi ngay tức khắc.
16
Phàm Phàm bị ông nội đánh rơi, đầu va chảy máu, mặt mũi đầy máu đỏ.
Trước cửa phòng cấp cứu, Trịnh Địch và hai lão già kia luống cuống tay chân, cố dỗ thằng bé đang quằn quại khóc không ngừng.
“Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ ơi!” – tiếng gọi của con vang lên giữa khung cảnh hỗn loạn, sắc bén như dao cứa vào tim.
Tôi lao đến, ôm chặt lấy Phàm Phàm.
Bế con chạy thẳng vào phòng cấp cứu.
Phàm Phàm trong vòng tay tôi ngoan ngoãn lạ thường, bé con nhỏ xíu ấy được gây mê, rồi khâu bảy mũi trên trán.
Tôi ngồi trong phòng bệnh, nhẹ nhàng hát ru cho con nghe.
Vừa thấy ông bà nội bước vào phòng, Phàm Phàm liền hoảng hốt mở to đôi mắt, miệng không ngừng hét lên: “Không! Không! Phàm Phàm không muốn!”
Rồi thằng bé quay lại ôm chặt lấy cổ tôi: “Mẹ ơi, mẹ ơi! Phàm Phàm muốn mẹ!”
“Bọn trẻ bây giờ thật chẳng ra làm sao! Không cần bà nội à? Không cần thì thôi!” – mẹ chồng mặt mày hầm hầm, giậm chân bực tức.
Em trai tôi thì ở bên cạnh, giơ điện thoại lên quay lại toàn bộ cảnh tượng như một chiếc trống lắc lắc tới lắc lui.
“Mày quay cái gì đấy? Không được quay!” – bố chồng lập tức lao tới, định giật lấy điện thoại của em trai tôi.
Em trai tôi giơ một ngón tay lên, thản nhiên nói:
“Này, ông già, tôi cao 1m86, nặng 75kg, mới 25 tuổi, ông chắc chắn muốn động tay động chân với tôi chứ?”
Bố chồng sợ đến mức dừng bước, liên tục lùi lại phía sau.
Hai ông bà già mất mặt, đành đứng lấm lét một bên.
“Còn chưa đi? Ở lại đón Tết chắc?”
Người phụ nữ thành thị và ông thần câu cá tiu nghỉu kéo nhau ra khỏi phòng.
Tiểu Phong hỏi tôi: “Trịnh Địch sao lại bỏ đi, không thèm ngó ngàng gì đến con ruột của mình?”
“Tự đoán đi? Chị đã đâm thủng bao cao su rồi còn gì.”
17
“Hôm nay cắt ghép xong, che mặt cẩn thận, mình sẽ đăng thẳng lên nền tảng trong nước.” – tôi nói với Tiểu Phong.
“Chị muốn chơi lớn à?” – cậu ấy có vẻ cực kỳ phấn khích.
“Nước ấm luộc ếch, chẳng ai cứu được chị cả, chỉ có chị tự cứu mình.”
Tiêu đề video cực kỳ giật gân, tất nhiên, cũng có thêm chút hư cấu.
Dù sao thì… tôi cần kiếm tiền.
“Mẹ bỉm toàn thời gian bị chồng cắt đứt tài chính, mẹ chồng chê camera tốn điện, tháo hết khiến cháu ngã rách trán!!!”
Tiểu Phong lấy đoạn camera ghi lại cảnh bố mẹ chồng đến nhà gây chuyện làm phần đầu video, còn đoạn tôi đưa con đi khâu ở bệnh viện là phần thứ hai.
Sau khi đăng lên mạng, chỉ sau một đêm đã bùng nổ.
Gây chú ý lớn với hàng loạt bà mẹ toàn thời gian và mẹ đơn thân từng trải qua hoàn cảnh tương tự.
Thậm chí có rất nhiều ông bố cũng gửi tới lời an ủi ấm áp.
Chương 6 tiếp :