Chương 855 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Kiều Tư Niên chưa từng thấy kiểu nuôi mèo như vậy, chỉ có thể tự mình đặt mua đủ loại dụng cụ chăm mèo. Thêm vào đó, mèo của Tần Dã hình như không thích ăn đồ khô, trông cứ chán ăn. Vì vậy anh mua nhiều loại khác nhau để về thử.

Tần Dã thấy thế thì giật mình, lúng túng nói: "Anh không cần mua nhiều thế đâu, nó ăn không hết đâu."

Cậu còn sợ nửa đêm ngủ mà bị 009 xông vào cào chết mình.

Kiều Tư Niên: "Hình như nó hơi kén ăn, về xem có loại nào nó thích thì để lại ăn dần."

Có lẽ anh nghĩ Tần Dã còn trẻ, tính tình cẩu thả, nuôi mèo cũng rất qua loa. Nhưng không nỡ trách cậu, chỉ có thể chăm sóc giúp.

Tần Dã ngả lưng ra ghế, lẩm bẩm: "Em cũng đói, anh lo cho mèo còn hơn cả em."

Kiều Tư Niên luôn cưng chiều cậu: "Được. Em muốn ăn gì, anh đặt nhà hàng trước rồi tới luôn."

Tần Dã nhìn anh đầy ẩn ý, giọng điệu nghịch ngợm: "Về nhà ăn."

Kiều Tư Niên như hiểu ra điều gì, chỉnh lại gọng kính, sau đó khởi động xe: "Vậy thì về nhà."

Đôi tai trắng nõn hơi đỏ lên.

Tần Dã là một chàng trai trẻ tràn đầy sức sống, mới nếm trái cấm tất nhiên không thể kiềm chế. Khi Kiều Tư Niên vừa bước vào cửa, thậm chí chưa kịp tháo giày, đã bị cậu ép vào cửa hôn. Nụ hôn mãnh liệt, khiến anh không kịp ứng phó, suýt chút nữa đứng không vững.

"Tiểu... Tiểu Dã..."

Kiều Tư Niên khẽ rên một tiếng, bị cậu hôn đến luống cuống, mái tóc vốn gọn gàng giờ đã rối tung, vài lọn rơi xuống. Chiếc kính bạc trên sống mũi cũng rơi xuống đất trong lúc va chạm, phát ra một tiếng "tách" nhẹ.

Tần Dã cắn đứt cà vạt của anh, cảm thấy áo sơ mi thật phiền phức: "Sao ngày nào anh cũng mặc vest thế này."

Kiều Tư Niên bám lấy lưng cậu, âm thầm cào nhẹ một cái. Trong lòng nghĩ mình đâu còn là thanh niên trẻ, ngày ngày ngồi văn phòng, không mặc vest thì mặc gì.

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .