Chương 854 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

a

Kiều Tư Niên chỉ khi nào hứng thú mới xem tin nhắn trong nhóm, bình thường thì hầu hết đều để chế độ tắt thông báo. Nhưng không ngăn được Trần Phi Độ suốt ngày như paparazzi, bám theo đuôi anh để hóng chuyện tình cảm, hôm nay lại còn hả hê hỏi này hỏi nọ.

【Kiều tổng, anh có định làm "tình nhân trong bóng tối" cho người ta không đấy?】

Kiều Tư Niên nhìn chằm chằm dòng tin nhắn trên màn hình, lập tức chặn Trần Phi Độ. Miệng hắn chưa bao giờ nói ra được lời nào tử tế cả.

Khi Tần Dã đeo khẩu trang bước ra khỏi tòa nhà công ty, cậu liền thấy xe của Kiều Tư Niên. Cậu mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ rồi mới tháo khẩu trang ra: "Lúc nãy có chút việc nên em bị trễ."

Tần Dã đã trả lại xe cho Ngô Sâm, hôm nay đi làm vẫn là Kiều Tư Niên đưa đón.

Kiều Tư Niên thấy Tần Dã mồ hôi nhễ nhại, lấy khăn tay đưa cho cậu: "Cậu út của em có nói gì không?"

Tần Dã chậm rãi lau mặt: "Ồ, không nói gì nhiều, chỉ dặn dò mấy chuyện linh tinh thôi."

Cậu vừa dứt lời đã kéo Kiều Tư Niên qua hôn một cái. Người kia cũng không né, vòng tay ôm lấy cổ cậu. Vì ngồi trong xe bật điều hòa lâu, trên người mang theo hơi lạnh, làn da cũng mát mẻ.

Tần Dã cố tình áp sát anh: "Mặt em toàn mồ hôi, anh không biết tránh ra à?"

Kiều Tư Niên thì thầm bên tai cậu: "Anh không chê em."

Anh thực ra hơi có tính phụ thuộc, hôm nay còn sẵn sàng đẩy cả cuộc họp để đến đón Tần Dã tan làm. Lúc này đã gặp, vòng tay ôm cổ cậu mãi không chịu buông.

Tần Dã khẽ cắn tai anh, cảm giác anh giống như bị ấm ức gì đó, nhướng mày hỏi: "Sao thế, bị ai bắt nạt à?"

Kiều Tư Niên tuy giỏi giang khéo léo trên thương trường, nhưng trong chuyện tình cảm cũng dễ rơi vào ngõ cụt như bao người khác. Anh nhìn khuôn mặt góc cạnh của Tần Dã qua cặp kính, bất giác muốn kể với cậu chuyện Trần Phi Độ vừa nói, nhưng cuối cùng lại nuốt xuống.

"Không có gì," Kiều Tư Niên chỉ tay vào đống đồ ở ghế sau: "Anh mua ít đồ ăn cho mèo."

Từ ngày hai người dọn về sống chung, anh phát hiện Tần Dã không chăm mèo mấy. Mỗi ngày chỉ cho ăn chút đồ tượng trưng, rồi thả mèo ra ngoài chơi. Đến tối mèo tự về, ngay cả dọn phân cũng không cần.

Nghe có vẻ rất kỳ diệu.

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .