Chương 837 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
a
Tần Dã thật ra cũng chẳng có kinh nghiệm gì, mọi thứ đều chỉ có thể mò mẫm mà làm. Cậu cúi đầu, hôn nhẹ lên đôi mày thanh tú của Kiều Tư Niên, cuối cùng dần hạ xuống, tách đôi môi run rẩy của anh, tìm đến đầu lưỡi mềm mại, nụ hôn bắt đầu trở nên mạnh bạo hơn.
Kiều Tư Niên đứt quãng bật ra tiếng: "Tiểu Dã..."
Trong mắt anh trào ra những giọt nước mắt sinh lý, chóp mũi cũng đỏ ửng, rõ ràng có phần không chịu nổi sức trẻ khỏe mạnh của Tần Dã. Anh vô thức lùi lại phía sau.
Tần Dã cũng chẳng khá hơn là bao, lưng bị Kiều Tư Niên cào đến đầy vết đỏ. Cậu hít mạnh một hơi lạnh, rồi giữ lấy bàn tay đang cào loạn của đối phương: "Anh nhẹ chút được không!"
Kiều Tư Niên cả đời chưa từng đau như thế, nghe Tần Dã hung hăng nói vậy, liền nghiêng đầu tránh đi ánh mắt của cậu, mím môi đáp: "Thế em xuống đi, đừng làm nữa."
Giọng nói hơi mang theo sự hờn dỗi không dễ phát hiện.
Tần Dã bật cười: "Vậy em xuống thật nhé?"
Kiều Tư Niên nghe vậy liền trừng mắt, giận dữ cào cậu một cái, làm hay không làm đều do Tần Dã quyết định, cậu nghĩ anh là mèo chắc?
Tần Dã không phòng bị, lại bị cào thêm một cái, cậu mạnh tay giữ lấy Kiều Tư Niên, cắn vào vành tai đối phương để trả đũa, giọng trầm khàn thấp thoáng không rõ ràng: "Đồ đáng ghét, có phải anh thiếu đệt không hả!"
Trong lòng lại nghĩ, đối phương được nuông chiều mà lớn, sợ đau cũng là chuyện thường.
Kiều Tư Niên vùng vẫy điên cuồng, quần áo xộc xệch không chút uy hiếp: "Em chửi thề?"
Tần Dã giữ chặt tay chân anh, tiếp tục việc dang dở ban nãy, trong đầu nghĩ chửi thề thì đã sao, cố tình chọc tức Kiều Tư Niên, thì thầm bên tai anh lặp đi lặp lại: "Đồ đáng ghét, đồ đáng ghét, đồ đáng ghét."
Giọng điệu mỗi câu lại cao hơn một chút.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .