Chương 833 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Nhà của Tần Dã không lớn không nhỏ, đặt được một chiếc bàn trà đủ cho hai người ngồi ăn cũng xem như tạm ổn. Cậu không nói ra nhưng trong lòng cảm thấy hơi thiệt thòi cho Kiều Tư Niên, liền ăn một miếng mì, nhướn mày: "Hai ngày nữa em dẫn anh đi ăn món ngon."
Hương thơm của mì gói tràn ngập trong không khí. Kiều Tư Niên yên lặng ăn, không tỏ ra bất kỳ sự khó chịu nào: "Thế này cũng được mà."
Anh cắn đầu đũa, nghĩ đến chuyện tối nay sẽ ở lại đây, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút căng thẳng.
Tần Dã thì hoàn toàn không có biểu hiện gì khác thường, chỉ ba miếng là ăn xong bát mì, chờ Kiều Tư Niên ăn xong, chuẩn bị vào bếp rửa bát. Kiều Tư Niên thấy thế liền đứng dậy: "Để anh rửa, em nghỉ ngơi chút đi."
Tần Dã làm việc ngoài trời cả ngày, đến mức da bị cháy nắng tróc cả ra, không cần nói cũng biết là rất mệt.
Tần Dã chẳng hiểu vì sao, nhưng cũng không ngăn cản: "Nhà hết giấy rồi, em xuống siêu thị dưới lầu mua, anh có cần gì không?"
Kiều Tư Niên hơi khựng lại một lát, rồi lắc đầu: "Không, em đi nhanh đi."
Tần Dã rất nhanh đã ra ngoài. Cậu tiện tay đóng cửa lại, phát ra một tiếng "cạch" khẽ khàng.
Kiều Tư Niên rửa xong bát, bước ra khỏi bếp, lúc này mới có thời gian tỉ mỉ quan sát căn nhà không lớn lắm này. Tất nhiên, chủ yếu là để xem có dấu vết của người thứ hai hay không. Cuối cùng anh kết luận là không có.
Vừa thu dọn đồ đạc bừa bộn trong phòng, Kiều Tư Niên vừa tiện tay ném đồ bẩn mà Tần Dã thay ra vào máy giặt. Khi thấy chiếc tủ lạnh trống rỗng, anh nghĩ bụng chắc đối phương ăn mì gói không ít.
Tần Dã ra ngoài chưa tới mười phút đã quay lại, vừa bước vào cửa đã thấy Kiều Tư Niên ngồi trên ghế sô pha vuốt mèo. Trong lòng âm thầm phàn nàn, một cục lông nhỏ có gì đáng để vuốt ve.
Cậu đặt túi mua sắm lên bàn, bên trong toàn là đồ ăn vặt, phát ra tiếng sột soạt: "Nếu đói thì ăn tạm đi."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .