Chương 830 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Kiều Tư Niên thực sự đói, cả ngày gần như chưa ăn gì, nghe vậy khẽ gật đầu: "Có chút đói."
Anh đợi Tần Dã dẫn mình đi ăn tối, nhưng nào ngờ...
"Cứ đói đi," Tần Dã vuốt tóc, tóc vừa được gió hong khô, cậu liếc Kiều Tư Niên một cái: "Anh còn nghi ngờ em ngoại tình, lại còn muốn em mời ăn cơm? Đâu có chuyện tốt như vậy."
Kiều Tư Niên nắm lấy tay cậu, kéo cậu lại gần mình hơn, khẽ cười nói: "Vậy anh mời em ăn, coi như chuộc lỗi, được không?"
"Không ăn," Tần Dã không đáp lại, "Anh về nhà ăn mì gói với em đi."
Nói xong, cậu mở cửa xe bước xuống, kéo Kiều Tư Niên xuống theo, đợi anh khóa xe xong, liền nắm tay dẫn anh lên lầu.
Lúc này đã gần chín giờ tối, phần lớn nhà hàng đều đã đóng cửa, có đi cũng chỉ ăn cho qua loa, không bằng về nhà nấu mì gói.
Kiều Tư Niên nghĩ, vậy là đã cùng nhau về nhà rồi? Anh gần như bị Tần Dã nửa kéo nửa ôm dẫn lên lầu, tim đập thình thịch, thử thăm dò hỏi: "Chúng ta thật sự ăn mì gói?"
Tần Dã lấy chìa khóa chuẩn bị mở cửa, nửa đùa nửa thật đáp: "Phạt anh nhịn đói, tối nay không cho ăn cơm."
Kiều Tư Niên thật ra cũng chẳng ý kiến gì: "Cũng được, vừa hay anh muốn xem con mèo nhà em."
Anh vẫn luôn thấy con mèo nhà Tần Dã rất đáng yêu, nhưng mãi chưa có cơ hội gặp mặt.
Tần Dã nghe vậy, động tác mở cửa khựng lại, lần này đến lượt cậu ngẩn người, chậm nửa nhịp hỏi lại: "...Mèo?"
Kiều Tư Niên nói: "Chẳng phải em nuôi một con mèo trắng nhỏ sao?"
Tần Dã: "..."
Hình như, đúng là có chuyện như vậy thật, nếu Kiều Tư Niên không nhắc đến, cậu cũng suýt quên mất.
009 đang trốn trong góc quan sát, thấy vậy lòng đột nhiên dấy lên cảm giác chẳng lành, nhưng còn chưa kịp lẩn đi, đã nghe Tần Dã nói với mình: "009, mau biến thành một con mèo giúp tôi."
009: 【...】
#Cậu không bảo tôi biến thành voi luôn đi.#
Tần Dã dẫn Kiều Tư Niên vào nhà. Cậu đặt chìa khóa lên bàn trà, giả vờ lơ đãng nhìn quanh bốn phía, trong lòng không biết 009 đã làm theo chưa, đành phải đánh lạc hướng: "Anh cứ ngồi tự nhiên, để em đi rót nước cho anh."
Giá để giày ở cửa chỉ có một đôi dép lê. Trong nhà tắm, bàn chải và dụng cụ vệ sinh cá nhân đều là loại dành cho một người, rất giống không gian của một người độc thân.
Kiều Tư Niên ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt đảo qua các góc phòng, tiện miệng hỏi: "Mèo nhà em đâu rồi?"
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .