Chương 823 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Cậu bước tới kéo anh dậy: "Sao ngồi đây?"

Kiều Tư Niên thuận thế đứng lên: "Dì thế nào rồi?"

Thấy trong thang máy có người, Tần Dã dứt khoát kéo anh đi về phía cầu thang: "Bà ấy tốt hơn nhiều rồi, còn anh, cứ bận trước bận sau thế này."

Cậu vốn dĩ muốn nói lời cảm ơn, nhưng với mối quan hệ hiện tại giữa hai người, điều đó có phần quá khách sáo, nên cậu đành nuốt lại lời định nói.

Kiều Tư Niên vừa nhìn đã biết cậu đang nghĩ gì:"Đừng nghĩ nhiều, chuyện của em cũng chính là chuyện của anh."

Đúng lúc là giờ nghỉ trưa, cầu thang vắng vẻ không một bóng người. Tần Dã nhẹ nhàng nhảy xuống một bậc thang, xoay người chặn Kiều Tư Niên lại, rồi nắm lấy tay đối phương, hơi dùng lực kéo anh vào trong lòng.

Cậu có chút bực dọc, lẩm bẩm: "Em cảm thấy mình giống như kẻ ăn bám."

Kiều Tư Niên nghe vậy suýt bật cười. Anh vòng tay ôm lấy eo Tần Dã, ngón tay chậm rãi siết chặt, trông có vẻ không biểu lộ cảm xúc nhưng lại rất dính người: "Vậy tối nay em mời anh một bữa, coi như bù đắp được không?"

Tần Dã nghĩ bụng chuyện này dễ thôi. Cậu hôn lên má Kiều Tư Niên, nụ hôn nóng ấm rơi xuống sát tai đối phương, mang theo cảm giác tê dại nhè nhẹ, đùa giỡn nói: "Tiện thể bao luôn chỗ ở một đêm được không?"

Kiều Tư Niên dựa vào vai cậu, không lên tiếng. Dù sao chuyện này cứ để Tần Dã quyết định, anh tuyệt đối sẽ không chủ động mở lời, tránh để đối phương nghĩ mình không giữ ý tứ.

Buổi chiều, Tần Dã có lịch chụp ảnh đường phố cho một tạp chí, quản lý của cậu, Ngô Sâm, đã thúc giục từ lâu. Cậu xem đồng hồ, thấy đã gần đến giờ, bèn nói với Kiều Tư Niên: "Chiều nay em có chút công việc. Đi thôi, để em đưa anh về trước, tối em sẽ đón anh đi ăn."

Kiều Tư Niên đến giờ vẫn không biết Tần Dã làm công việc gì, chỉ cảm thấy lịch trình của cậu rất bất ổn, bèn hỏi: "Em làm ở đâu vậy?"

 

 

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .