Chương 808 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Ngoài những lần đi diễn, đa phần thời gian Tần Dã đều ở phòng tập múa. Chiều hôm sau, cậu mượn xe của Ngô Sâm, rời đi trước vài giờ, lái xe tới dưới lầu nhà Kiều Tư Niên đợi.
Khu vực xung quanh khu dân cư này có cây cối xanh tươi, không khí cũng trong lành hơn chỗ khác. Nhiệt độ buổi chiều không lạnh không nóng, thỉnh thoảng có làn gió mát thổi qua, khá dễ chịu.
Kiều Tư Niên đã dời hết các cuộc họp hôm nay. Đêm qua anh trằn trọc không ngủ được, sáng ra mới chợp mắt được một chút. Đúng 4 giờ 30 chiều, anh nhận được tin nhắn của Tần Dã:
【Tôi đến rồi, ở dưới nhà anh.】
Kiều Tư Niên đã ngồi trên ghế sofa từ sáng, tâm trí không yên, thấy tin nhắn lập tức đứng dậy xuống lầu, đến áo khoác cũng quên lấy.
Dì giúp việc trong nhà đang rửa rau chuẩn bị nấu cơm, thấy Kiều Tư Niên vội vàng ra ngoài, từ bếp hỏi vọng ra: "Kiều tiên sinh, hôm nay ngài không ăn cơm ở nhà sao?"
Kiều Tư Niên nghe vậy dừng lại, phản ứng lại rồi ừ một tiếng: "Tôi có chút việc, hôm nay không ăn ở nhà, dì cứ nấu đi."
Dì giúp việc gật đầu, không nói thêm gì.
Kiều Tư Niên bước ra khỏi khu dân cư, từ xa đã thấy Tần Dã đứng ở chỗ hôm qua đợi mình. Đối phương nửa tựa vào cửa xe, vẫn là một bộ đồ bình thường, cúi đầu nghịch điện thoại. Dù chỉ đứng yên cũng vô hình thu hút ánh nhìn của người qua đường.
Kiều Tư Niên đi tới trước mặt cậu, cách vài mét thì Tần Dã có cảm giác ngẩng đầu lên, vừa thấy anh liền cười: "Anh ra nhanh thật, tôi còn tưởng phải đợi một lát nữa."
Kiều Tư Niên cười: "Có người mời cơm miễn phí, đương nhiên phải nhanh một chút."
Anh nhìn có vẻ không còn căng thẳng như hôm qua, ít nhất không phải vừa thấy Tần Dã là đỏ mặt.
Tần Dã mở cửa ghế phụ cho anh, nói đùa: "Nói trước, quá đắt tôi không mời nổi, nếu không chỉ có thể gán anh ở đó rửa bát thôi."
Cậu muốn làm điều tốt nhất trong khả năng của mình, nhưng sẽ không vung tay quá trán, không có tiền mà còn ra vẻ, ánh mắt thẳng thắn.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .