Chương 788 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Mọi người còn chưa kịp định thần lại từ nhan sắc của cậu, đột nhiên nghe câu này, lại bị đánh choáng váng, rơi vào trạng thái kinh ngạc. Không ai ngờ rằng người mà họ cho là sẽ thất bại trong lần gặp mặt lại có ngoại hình vượt trội như vậy.

Kỳ Bạch đã được coi là một trong những người có điều kiện tốt nhất trong nhóm, nhưng bây giờ, sự xuất hiện của Tần Dã đã hoàn toàn áp đảo anh ta.

Nếu không có gì bất ngờ, hầu hết các thực tập sinh sau khi ra mắt sẽ phát triển theo hướng ngôi sao lưu lượng, với gương mặt đẹp trai chỉ là điều kiện cơ bản nhất. Gương mặt nổi bật trên màn hình tivi khi xuất hiện ngoài đời thực sẽ càng nổi bật hơn.

Kỳ Bạch thì không tệ, nhưng chỉ giới hạn trong việc so sánh với những người bình thường. So với Tần Dã thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Có người nhỏ giọng chửi rủa: "Mẹ nó, ai nói zero là lừa đảo!"

Giọng điệu mang một chút tiếc nuối không dễ nhận ra, có lẽ đang hối hận vì sao mình không sớm nhận ra tiềm năng này.

Trần Phi Độ bỗng cảm thấy mặt mình nóng rát, như bị ai đó tát mấy cái. Hắn khó khăn dời ánh mắt khỏi Tần Dã, bỗng nhận ra bàn này dường như không còn chỗ trống: "Ừm... Tôi sẽ nhờ người thêm một chỗ ngồi cho cậu."

Mấy bàn bên cạnh lập tức có người phản ứng nhanh nhẹn: "Bên này có chỗ trống!"

"Tôi đây cũng có!"

Trần Phi Độ nhìn về phía Tần Dã, hỏi ý kiến cậu.

Dưới ánh mắt đầy kỳ vọng của một số người, Tần Dã chỉ cúi đầu nhìn về phía Kiều Tư Niên, hơi cúi người hỏi anh, cười nhẹ: "Tôi ngồi cạnh anh được không?"

Rắc rắc, lòng mọi người tan vỡ thành từng mảnh.

Họ gần như quên mất, zero và Kiều Tư Niên là cp mà! Là cp mà mà mà mà mà!

Sự việc xảy ra quá đột ngột, đầu óc Kiều Tư Niên vẫn đang trong trạng thái hỗn loạn. Khi Tần Dã cúi người đến gần, anh thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, nghe thấy vậy cứng đờ gật đầu, ánh mắt nhìn sang chỗ khác, không dám nhìn thẳng cậu.

Sao mà ngốc nghếch vậy chứ.

Ánh mắt Tần Dã thoáng qua một nét cười.

Có người phục vụ đến thêm một chiếc ghế, may mà bàn tròn khá lớn, không thấy chật chội. Nhưng mọi người rõ ràng đã không còn tâm trạng trò chuyện, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía Tần Dã.

 

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .