Chương 777 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Tần Dã không ngờ Ngô Sâm lại nghèo đến mức này: "... Không phải cậu út là người quản lý sao?"

Ngô Sâm đỏ bừng mặt: "Người quản lý thì làm sao? Người quản lý một tháng cũng chỉ có sáu nghìn bốn tiền lương! Người quản lý nếu kiếm được nhiều tiền như thế, thì cậu út đã không bắt cháu làm thực tập sinh rồi!"

Chủ yếu là dưới tay hắn toàn những nghệ sĩ "flop", chẳng kiếm được đồng nào.

Tần Dã đang nước sôi lửa bỏng, chẳng quan tâm gì nữa: "Kệ đi, trước tiên cứ gom tạm vào đã, không đủ thì mượn tiếp."

Xấp hóa đơn trong tay cậu ngoài chi phí phẫu thuật còn có thuốc men, kim tiêm và đủ thứ lặt vặt khác. Tần Dã và Ngô Sâm lăn lộn mãi mà vẫn không gom đủ, đành phải đi mượn bạn bè mỗi người một chút.

Quan hệ của Ngô Sâm rõ ràng không được tốt, hắn gọi liền hơn chục cuộc điện thoại chẳng ai bắt máy, khó khăn lắm mới có người bắt, vừa nghe thấy mượn tiền liền lập tức cúp máy.

Bạn bè trong danh bạ điện thoại của Tần Dã cũng chẳng còn lại bao nhiêu, cậu nhắn tin từng người một, không ai hồi âm, cuối cùng do dự mở hộp trò chuyện với Kiều Tư Niên, trong lòng đầy lo lắng bất an.

Dù sao hai người vẫn chưa từng gặp mặt, chỉ có thể coi là bạn trên mạng. Mượn hai ba nghìn thì còn có thể, mở miệng mượn bảy tám vạn, liệu có bị xem là lừa đảo không?

Tần Dã nghĩ tới mẹ cậu đang nằm trong phòng phẫu thuật, ngón tay hơi siết chặt, cuối cùng gõ ra vài chữ, lại xóa rồi sửa, cố gắng tổ chức ngôn từ: [Anh có thể...]

Chưa kịp viết xong, ngón tay trượt một cái, vô tình nhấn gửi đi. Tần Dã lập tức thu hồi tin nhắn.

Bibiiro, cảm nhận được sự tuyệt vọng và lo lắng đang âm ỉ lan tỏa trong lòng Tần Dã, lặng lẽ bay ra, bò lên vai cậu cười quái dị: [Ký chủ thân yêu, không có gì quan trọng hơn mạng sống của mẹ cậu cả. Chỉ là lừa một chút tiền nhỏ mà thôi, đối với anh ta chẳng đáng là gì, đừng do dự nữa.]

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .