Chương 776 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Ba Tần thấy con trai đến, lập tức nắm chặt tay Tần Dã, đầu ngón tay run rẩy, lo lắng đến mất hồn mất vía: "Bác sĩ nói bà ấy bị tổn thương não, xuất huyết nội sọ, phải phẫu thuật. Con nói xem... con nói xem lỡ như có chuyện gì thì làm sao đây!"

Ông vẫn đang cầm một xấp hóa đơn thanh toán, giấy tờ bị mồ hôi làm ướt đẫm. Ông nhét chiếc thẻ ngân hàng vào tay Tần Dã, giọng nói gấp gáp, thậm chí còn không thể nói rõ ràng: "Bác sĩ nói làm phẫu thuật cần năm sáu vạn, nhà mình tháng trước vừa sửa nhà, giờ trong thẻ chỉ còn lại chút tiền này, giờ phải làm sao đây..."

Bác sĩ nói năm sáu vạn chắc chắn chỉ là con số ước tính thấp nhất. Sau khi phẫu thuật, mẹ cậu còn phải ở lại phòng ICU để theo dõi dài ngày, cộng thêm một loạt chi phí linh tinh khác, tổng số tiền chắc chắn vượt quá hai mươi vạn.

Tần Dã nghe xong, lông mày nhíu chặt, nhưng cũng không dám hoảng loạn, sợ tình hình sẽ trở nên tồi tệ hơn. Cậu rút xấp hóa đơn từ tay ông: "Không sao đâu, ba ngồi nghỉ một lát đi, con xuống nộp tiền."

Ngô Sâm thấy Tần Dã bước nhanh xuống cầu thang, lập tức chạy theo sau: "Này này, cháu lấy đâu ra tiền để nộp vậy?"

Tần Dã thực sự không có tiền để nộp, cậu dừng bước, quay đầu nhìn Ngô Sâm, giọng nói lộ ra chút lo lắng không dễ nhận ra: "Cậu út, cậu út có bao nhiêu tiền, có thể cho cháu mượn trước không? Đợi mẹ cháu phẫu thuật xong, cháu sẽ nhanh chóng gom lại để trả cậu út."

Ngô Sâm trừng mắt nhìn cậu: "Cháu nói cái gì thế hả? Người nằm trong kia không chỉ là mẹ cháu, mà còn là chị ruột của cậu út! Cậu út có thể trơ mắt nhìn chị mình đi đời được sao? Hả?"

Nói xong, hắn dường như nhận ra nói thế trong bệnh viện không được may mắn lắm, liền vội vàng "phì phì phì" ba tiếng để xua đuổi vận rủi. Sau đó, hắn rút điện thoại ra kiểm tra số dư tài khoản ngân hàng, kết quả phát hiện chỉ còn chưa đến hai vạn.

Ngô Sâm sờ sờ túi quần, có chút xấu hổ: "... Chuyện là, tháng trước cậu út vừa mua một cái xe, giờ trong thẻ chỉ còn một vạn tám, có lẽ không đủ."

Tần Dã là một thực tập sinh nghèo mạt, Ngô Sâm cũng là một người quản lý nghèo kiết xác, hai người chẳng ai hơn ai. Lại thêm cuộc sống độc thân, chi tiêu rộng tay, đến tuổi này mà Ngô Sâm cũng chẳng tích cóp được là bao.

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .