Chương 741 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

[Cưng ơi, đang làm gì thế?]

[Sao không trả lời em (giận)]

[Đồ đáng ghét, em không thèm để ý anh nữa!]

[Hứ, có giỏi thì đừng nhắn em!]

Người này đã nhắn quen rồi, Tần Dã trả lời không cần cẩn thận như vừa rồi nữa, gõ nhanh một dòng: [Bé cưng, hôm nay anh đi bệnh viện.]

Đây là chiêu trò quen thuộc của cậu, chờ đối phương hỏi lý do, cậu sẽ nói mình bị bệnh, sau đó thuận nước đẩy thuyền mượn tiền.

009 bay một vòng quanh cậu: [Hứ, đồ nói dối!]

Tần Dã cắn một điếu thuốc ngậm trong miệng, nghe thấy vậy chưa kịp châm lửa, đã trừng mắt nhìn 009: "Im miệng, đồ tội phạm giết người!"

Bibiiro bị giết thảm như vậy, cậu còn chưa tính sổ với 009 đâu!

Bên máy tính nhảy ra một tin nhắn: [Cưng ơi, sao lại đi bệnh viện, bị bệnh hả?]

Tần Dã đợi khoảng ba, bốn phút mới đáp: [Không sao...]

Đối phương không tin: [Anh nói em nghe đi, có chuyện gì thế???]

Tần Dã lúc này mới nói: [Dạ dày có chút vấn đề, bác sĩ bảo phải phẫu thuật, mai anh về quê một chuyến, mượn bố mẹ ít tiền.]

Bên kia do dự hai phút mới hỏi: [Anh không đủ tiền sao?]

Tần Dã: [Tạm đủ.]

Đối phương lâu sau mới trả lời một câu: [Anh phải chăm sóc bản thân nhé.]

Tần Dã nhận ra đối phương không có ý định cho vay, bèn chủ động ra đòn: [Bé cưng, hôm nay anh kiểm tra đã dùng gần hết tiền rồi, em có thể cho anh mượn 300 mua vé xe không?]

009 thấy vậy im lặng ba giây, sau đó...

[Xoẹt——!]

Tần Dã đột nhiên cảm thấy cổ tay tê rần như bị điện giật, cứ tưởng máy tính rò điện, theo phản xạ đứng bật dậy vung tay. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì, một quả cầu đen nhỏ bất thình lình lao ra như sét đánh không kịp bưng tai, đập thẳng vào cửa sổ khiến 009 dán chặt vào kính.

"Rắc!"

 

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .