Chương 740 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

 

Kiều Tư Niên khẽ cười. Anh tự mở công ty, thường xuyên tiếp xúc với các thực tập sinh vừa tốt nghiệp đại học, những người chăm chỉ thật sự chỉ là thiểu số, phần lớn vẫn là những cậu thanh niên bồng bột, việc nhẹ cũng chẳng làm nổi, khổ một chút cũng không chịu được, chưa từng trải qua sự rèn giũa của xã hội.

Tần Dã trưởng thành hơn so với anh tưởng.

Kiều Tư Niên đang định nói gì đó thì Tần Dã gửi đến một tin nhắn: [Anh có phải đến giờ đi ngủ rồi không?]

Kiều Tư Niên sững lại, phát hiện đã mười một rưỡi: [Ừ.]

Tần Dã nói đúng chừng mực: [Vậy anh ngủ sớm đi.]

Kiều Tư Niên thấy vậy, xóa đoạn tin nhắn vừa gõ được một nửa, nhập lại: [Ừ, cậu cũng vậy.]

Phía Tần Dã không có động tĩnh gì, qua khoảng ba mươi giây, cậu gửi đến một đoạn tin nhắn thoại.

Giọng nói thấp trầm, hòa cùng ánh đèn của những tòa cao ốc bên ngoài cửa sổ sát đất, khiến lòng người bất giác lắng lại.

Cậu nói: "Ngủ ngon..."

Âm thanh tựa như hồ nước xanh thẳm yên tĩnh, nhẹ nhàng lướt qua bên tai tựa cánh lông vũ, mang theo sự dịu dàng đặc trưng của tuổi trẻ. Âm thanh truyền qua loa có chút mơ hồ, thêm vào một tầng cảm giác bí ẩn.

Kiều Tư Niên khẽ khựng lại.

Nhóm nội bộ vẫn luôn nói Tần Dã là một cú lừa qua ảnh, ngoài đời thật trông chẳng ra sao. Kiều Tư Niên không đánh giá hành vi của người khác, nhưng phải thừa nhận, giọng của Tần Dã sạch sẽ hơn anh tưởng, đối với người mê giọng nói, đây chắc chắn thuộc dạng cực phẩm.

Kiều Tư Niên nghe lại một lần nữa, âm thanh đó vô cùng cuốn hút, như thể có người đang nói khẽ bên tai anh, thì thầm thân mật: "Ngủ ngon..."

Lỗ tai có chút nóng lên.

Kiều Tư Niên chậm rãi gõ hai chữ, ấn gửi: [Ngủ ngon.]

Tần Dã đã thoát nick, thành thạo đăng nhập một tài khoản nhỏ khác, tài khoản này cậu vừa nhắn với một cp khác không lâu trước đó. Cửa sổ chat vừa mở ra, hiện lên cả chục tin chưa đọc.

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .