Chương 734 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Học xong cấp ba, cậu đã bị Ngô Sâm kéo từ quê lên thành phố, lăn lộn mấy năm vẫn chỉ như thế này, kiếm chẳng được bao nhiêu, toàn phải bù lỗ. Biết thế thà đi làm công nhân còn hơn.
Ngô Sâm nói: "Nếu cháu không có tiền, cậu út sẽ ứng trước cho."
Tần Dã nghĩ, vấn đề không phải là ứng hay không ứng. Cậu khoanh tay, đánh giá Ngô Sâm: "Cháu đã nói không mua là không mua, cậu út mà ép quá cháu mặc nguyên dép lê lên sân khấu luôn đấy."
"Cháu dám!" Ngô Sâm cũng bực, hắn biết tính Tần Dã cứng đầu, nhưng không thể cứng đầu đến mức này chứ, "Người ta có người mười mấy năm mới nổi tiếng, cháu mới có mấy năm đã chịu không nổi rồi?"
Tần Dã đập mạnh vào cánh cửa, lớn tiếng hỏi ngược lại: "Cháu đợi được, nhưng ba mẹ cháu thì sao?!"
Suy nghĩ của cậu rất đơn giản: kiếm tiền, để ba mẹ được sống sung sướng. Mười mấy năm cậu có thể chịu đựng, nhưng ba mẹ cậu thì không.
Sắc mặt Ngô Sâm thay đổi đôi chút: "Cậu út không muốn cãi với cháu, chịu khó nhận thêm vài buổi diễn thương mại, kiếm tiền không phải chuyện khó hay sao."
Tần Dã nghĩ, diễn thương mại đâu phải ngày nào cũng có, một lần cũng chỉ được vài trăm, còn chưa đủ tiền trang phục. Cậu khoanh tay, dựa vào cửa, châm biếm: "Vậy sao cậu út không nhận cho cháu cái hợp đồng đại diện nào đi?"
Ngô Sâm liếc cậu một cái, vỗ mạnh xấp giấy dày trong tay: "Đại diện thức ăn cho heo, cháu nhận không?!"
Tần Dã cười khẩy: "Cậu út dám nhận thì cháu dám làm."
Ngô Sâm: "Cậu út đồng ý, heo còn chưa đồng ý đâu. Cậu út không thèm chấp với cháu nữa!"
Tần Dã: "..."
Đệt, đúng là cậu ruột, cái miệng độc như nuốt phải thuốc độc.
Nhìn Ngô Sâm bỏ đi, Tần Dã đóng sầm cửa lại. Cậu thầm nghĩ, nếu còn tin mấy lời của Ngô Sâm, cậu sẽ không gọi là Tần Dã nữa, đổi thành Tần Mờ Tịt luôn!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .