Chương 733 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

 

Ngô Sâm thấy vậy lập tức chặn cửa: "Ê ê ê, làm gì vậy, làm gì vậy? Cậu đến đưa lịch thông báo cho cháu, thằng nhóc chết tiệt này, còn muốn đi làm nữa không hả?"

Nếu công việc mà hắn nói chính là ngày ngày đến các trung tâm thương mại nhỏ biểu diễn, đóng vai quần chúng, thì Tần Dã đúng là không muốn lắm.

Ngô Sâm thấy cậu im lặng, cũng đoán được phần nào suy nghĩ của cậu, liền đưa tờ lịch thông báo trong tay ra: "Đừng nói cậu út không chăm sóc cháu nhé. Lần này cậu út nhận một hoạt động cho cháu, tháng sau đi làm vũ công phụ họa cho XX, lỡ có được lên hình, biết đâu lại nổi tiếng thì sao."

Cái người được gọi là nghệ sĩ XX kia chỉ là một ngôi sao hạng mười tám vô danh trong làng giải trí.

Ngô Sâm cũng không còn cách nào, hắn chỉ là một quản lý nhỏ, tài nguyên trong tay thật sự rất ít. Ngoài Tần Dã, hắn còn quản vài thực tập sinh khác, đã cố hết sức nhường cơ hội xuất hiện trước ống kính cho đứa cháu ruột của mình.

Tần Dã miễn cưỡng nhận lấy tờ lịch thông báo.

Ngô Sâm thấy vậy, không biết nghĩ đến gì, bèn bổ sung: "À, đúng rồi, tháng này còn phải nộp 8.000 tệ tiền trang phục, cuối tháng nhớ chuyển cho cậu."

"Đệt," Tần Dã muốn đập đầu vào tường, "tháng trước cháu mới nộp 12.000, sao giờ lại phải nộp nữa?"

Ngô Sâm chỉ tay vào cậu qua không khí: "Không có chí tiến thủ gì cả, không đầu tư thì làm sao có hồi báo? Cháu nhìn đôi giày lần trước cháu mang đi hoạt động mà xem, 200 tệ một đôi, cháu cũng không thấy xấu hổ hả? Người ta đều mang hàng hiệu cả đấy."

Làm nghệ sĩ thì phải chú trọng bề ngoài, không cần đồ xa xỉ cao cấp gì, nhưng ít nhất cũng phải có một đôi hàng hiệu. Ngô Sâm rất nỗ lực để nâng đỡ Tần Dã, khổ nỗi hắn cũng chỉ là một quản lý chẳng mấy nổi bật.

Người ta nói đúng, một người mờ nhạt thì không thể kéo một người mờ nhạt khác nổi lên được.

"Không nộp," Tần Dã nhíu mày, lúc giận dữ trông cứ như một tên côn đồ, "200 tệ thì sao, cháu chẳng thấy ngại gì cả."

 

 

 

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .