Chương 655 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ, chiếu vào phòng mờ mờ, lờ mờ có thể thấy hai bóng người quấn lấy nhau trên ghế. Đỗ Lăng Xuân mắt bịt một dải lụa đỏ, buộc ra sau đầu, vì bị che khuất tầm nhìn, chỉ có thể bất an và mẫn cảm nắm chặt vai Công Tôn Trác Ngọc.
Y giọng nói đứt quãng, da thịt trắng mịn, như một viên ngọc quý, y phục đỏ thắm, tương phản rõ ràng: "Đừng... đừng ở đây..."
Công Tôn Trác Ngọc từ phía sau ôm lấy y, thân mật cọ cọ: "Tư Công sợ gì chứ."
Từ "hỗn đản" này quả nhiên chỉ có thể dùng để gọi Công Tôn Trác Ngọc, dùng để gọi Hồng Văn Đào thật là "không xứng".
Đỗ Lăng Xuân đã bắt đầu không thể kiểm soát bản thân, chỉ cảm thấy dưới bóng đêm che giấu, mình càng ngày càng nhếch nhác. Y khó chịu và hoảng loạn muốn trốn đi, nhưng lần nào cũng bị Công Tôn Trác Ngọc kéo lại: "Tư Công sợ gì chứ..."
Công Tôn Trác Ngọc cùng y quấn quýt: "Tư Công không cần sợ, ta thích Tư Công..."
Đỗ Lăng Xuân ý thức mơ hồ, cảm giác duy nhất chỉ còn lại vòng tay ấm áp phía sau. Tóc đen chầm chậm rơi xuống vai, khóe mắt đuôi mày đều thêm một phần rực rỡ. Y yếu ớt ngửa đầu, đôi mắt lạc thần không thể tập trung, nhưng trong lòng vẫn còn chút ý thức.
Mơ mơ hồ hồ nghĩ rằng, y cũng thích Công Tôn Trác Ngọc a...
Bóng cây ngoài cửa sổ lay động, chỉ còn lại một hồ đầy lá sen tàn, đợi đến lúc mưa rơi, lại là một cảnh đẹp khác.
Thế gian không có bức tường nào không lọt gió. Chuyện ở Kinh Triệu Phủ bất ngờ xuất hiện thi thể nữ vô danh như gió truyền ra ngoài, bị người thêm mắm dặm muối, nói rằng nữ quỷ đòi mạng, làm lòng người hoang mang, ngay cả Hoàng thượng cũng nghe thấy, hạ chỉ lệnh Công Tôn Trác Ngọc điều tra kỹ lưỡng.
Làm quan phủ trong ba ngày mới dọn sạch hết khối sáp trong thi thể, nhưng các bộ phận nội tạng đã bị hủy hoại, thêm vào đó thời gian tử vong đã lâu, thực sự không tìm được manh mối gì.
Công Tôn Trác Ngọc tranh thủ chút thời gian rảnh rỗi, đang nằm gục trên công đường chợp mắt. Mấy ngày nay anh đã xử lý hết đống vụ án nhỏ tích tụ của Sở Liên Giang, mệt muốn chết. Tuy nhiên, còn chưa kịp chợp mắt, ngỗ tác đã mang thi thể nữ đến tìm anh.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .