Chương 645 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Hồng Văn Đào không phục, cứng cổ nói: "Công Tôn Trác Ngọc, ngươi dựa vào cái gì mà bắt ta!"
Công Tôn Trác Ngọc cười lạnh: "Ngươi vừa rồi một cước lực đạo thâm hậu, rõ ràng là đã từng luyện võ, Vương Húc thân thể yếu nhược, vốn là bệnh tim mạn tính. Hỏi thử hắn làm sao có thể đánh ngươi và gia nhân của ngươi ngoài đường, rõ ràng lời ngươi nói chẳng có câu nào là thật!"
Nói xong phất tay ra lệnh: "Lôi hắn ra ngoài đánh hai mươi gậy, giam vào ngục chờ xử lý!"
Các nha dịch nghe vậy nhìn nhau một cái, nghĩ rằng vị Tân Tri phủ này quả là có gan lớn, ngay cả Hồng Văn Đào cũng dám đánh. Lập tức không chần chừ, kéo người ra ngoài, dù có chuyện gì xảy ra cũng không liên quan đến họ.
Về phần người khác...
Công Tôn Trác Ngọc nhìn Vương Húc nằm trên đất nửa sống nửa chết, gọi Văn Trọng Khanh tới: "Hồng Văn Đào trên người nhất định có tiền, ngươi đi lục soát, lấy ra thuê thầy thuốc chữa bệnh cho Vương thư sinh."
Anh là người không muốn bỏ ra một xu nào.
Văn Trọng Khanh chưa từng làm chuyện không biết xấu hổ như vậy, ngập ngừng nói: "Đại nhân, như vậy có phải không tốt không?"
Công Tôn Trác Ngọc nhìn hắn: "Vậy hay ngươi bỏ tiền ra thuê thầy thuốc?"
Văn Trọng Khanh: "Thuộc hạ sẽ đi lục soát người Hồng Văn Đào ngay."
Ngoài kia, bách tính thấy vụ án đã xử xong nhưng vẫn chưa muốn rời đi, rõ ràng là còn chưa xem đủ, tụ tập thành từng nhóm nhỏ thì thầm bàn tán.
"Vị Tri phủ này quả thật gan dạ, dám xử cả vụ án này, lại còn thật sự đánh Hồng Văn Đào."
"Chỉ mong hắn không bị Hồng gia gây khó dễ."
"Sau này nếu có vụ án khó xử, có khi chúng ta cũng có thể đến kiện, vị này còn tốt hơn tên hồ đồ họ Sở trước kia nhiều."
Hồng Văn Đào bị đánh hai mươi gậy, rồi bị ném vào ngục. Gia nhân của hắn hốt hoảng về phủ gọi cứu viện, nhưng không ngờ Thị lang bộ Hình đang trong triều nghị sự, đành phải chạy tới cửa cung chờ, mãi đến khi mặt trời lặn mới gặp được người.
Nhưng lúc này Công Tôn Trác Ngọc đã chuẩn bị tan sở về nhà.
Phủ Doãn Kinh Triệu có khu nhà riêng dành cho quan viên ở, Văn Trọng Khanh thấy Công Tôn Trác Ngọc như muốn rời đi, ngạc nhiên hỏi: "Đại nhân không ở lại phủ nha sao? Thuộc hạ đã sai người dọn dẹp phòng ốc, mọi thứ đều chuẩn bị xong rồi."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .