Chương 623 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Nhị hoàng tử tuy đã có trắc phi, nhưng chính phi đến nay vẫn chưa được định đoạt. Quý phi đêm qua đã cân nhắc rất lâu mà vẫn chưa đưa ra được quyết định. Dù sao việc này liên quan đến mối liên hôn của các gia tộc, thế lực triều đình chồng chéo phức tạp, chỉ một chút sai sót cũng có thể làm rối loạn cục diện. Vì vậy, nương nương muốn mời Đỗ Lăng Xuân qua thương nghị.
Đỗ Lăng Xuân nghe vậy, theo bản năng đưa mắt nhìn về phía Công Tôn Trác Ngọc. Y tiến vào hậu cung thì không sao, nhưng Công Tôn Trác Ngọc lại không thể đi vào.
"Tư công cứ đi, ta chờ ở trên xe ngựa." Công Tôn Trác Ngọc là người biết lý lẽ.
Đỗ Lăng Xuân nói: "Vậy ngươi cứ đợi ngoài cổng cung, ta đi một lát sẽ trở lại."
Công Tôn Trác Ngọc khoát tay đầy thoải mái, lại như đang xua một chú chó con: "Tư công cứ đi đi."
Đỗ Lăng Xuân gạt tay anh xuống, mắng yêu một tiếng "Tiểu hỗn đản", rồi mới bước vào cung quý phi.
Khi được sủng ái nhất, Đỗ Thu Vãn từng bị quần thần chỉ mặt mắng là yêu phi. Đám phi tần trong hậu cung, đứng trước nàng, chẳng khác nào những con gà trụi đuôi, chẳng còn chút sắc màu. Phong thái ấy, quả thực không gì sánh nổi.
Đỗ Lăng Xuân đến cung quý phi, liền trông thấy Đỗ Thu Vãn đang đứng dưới hành lang trêu chọc chim sẻ trong lồng. Nàng vận cung trang nền lục thẫm, thêu họa tiết khổng tước xanh lam. Đuôi lông thêu bằng tơ vàng, buông dài mềm mại trên mặt đất. Dáng người uyển chuyển, lưng quay lại đã như một đóa hoa lay động, đầy phong tình. Chưa cần nhìn dung nhan, chưa cần nghe giọng nói, cũng đã khiến người ta mê mẩn.
Đỗ Lăng Xuân tiến lên gọi: "Tỷ tỷ."
Đỗ Thu Vãn nghe vậy liếc mắt nhìn y, rồi lại cúi đầu, tiếp tục chọc lũ chim trong lồng. Giọng nói mềm mại như nước, khi cười tựa hồ khuynh đảo chúng sinh, lại mang nét ngây thơ hồn nhiên, chẳng giống người đã qua sinh nở: "Một thời gian không gặp, ngươi cũng chẳng chịu vào cung thăm ta. Hôm nay may mà mời được ngươi đến, nếu không chẳng biết đến bao giờ mới gặp lại."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .